Phương Thải Vân vội tới bế Diệu Diệu chỗ khác.
Lý Yến: “Như Ý, em xem giúp xem, cái vòng ngọc của chị Như Bình thế nào, là truyền từ triều đại nào xuống, thể đáng giá bao nhiêu tiền?”
Nhan Như Ý liếc mắt qua, qua loa: “Vòng ngọc khá ạ.”
Thẩm Xảo Tú hài lòng với câu trả lời : “Tốt là điều rõ rành rành , còn cần cô . bảo cô xem cái vòng bao nhiêu năm tuổi . Cô chẳng kiếm tiền bằng nghề xem mấy thứ , ngay cả niên đại nào cũng thế, lẽ là lừa ?”
Lý Yến cũng chút nghi ngờ trình độ của Nhan Như Ý, nâng cánh tay Nhan Như Bình lên, dúi dúi mặt Nhan Như Ý: “Em kỹ xem nào.”
Thẩm Xảo Tú: “ thấy nó cũng chỉ là loại thùng rỗng kêu to thôi, xem cũng chẳng cái gì. Hôm nào tìm thật sự hiểu nghề, nhờ xem giúp mới . Như Ý, cô cũng đừng kiếm cái tiền nữa, đây chẳng là lừa đảo , nhà họ Nhan chúng cái thói đó.”
Nhan Như Ý bực đấy.
Có bao nhiêu ở đây, cô nể mặt Nhan Như Bình, nên thẳng .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Bà bác cả cứ nhất quyết ép cô thật, còn cứ một câu lừa đảo hai câu lừa đảo, còn bóng gió cô bằng chị họ tìm tấm chồng , cô thấy hết cả.
Cô cũng tính khí của chứ.
“Bác cả, đây là bác bắt cháu đấy nhé, lát nữa chị Như Bình với rể tương lai cãi thì đừng trách cháu.”
Lý Yến thúc giục: “Cái vòng rốt cuộc ?”
“Cái là đồ giả cũ. Làm giả cũ mà cũng cho t.ử tế, chỉ cần chút mắt là nhận đây đồ cổ. Bây giờ giả mà cũng qua quýt thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-87.html.]
Mấy đều sững sờ, một lúc lâu , Lý Yến mới hồn, kinh ngạc: “Em cái vòng ngọc là giả á?”
Nhan Như Ý: “Ngọc thì là ngọc thật, nhưng xem nước ngọc , cũng loại ngọc gì. Còn nếu về niên đại, thì chắc cũng chỉ bảy tám năm là cùng.”
Trước tuy cô thể niên đại của ngọc, nhưng hiểu ngọc . từ khi về cửa hàng văn vật, ở đó nhiều ngọc thạch, cộng thêm Từ Lực Thành nghiên cứu về ngọc thạch, cũng vui vẻ chỉ dạy cô, cô theo Từ Lực Thành học ít mẹo phân biệt ngọc, cũng lỏm cả đống mẹo giả, dần dần cũng thể phân biệt ngọc ngọc .
Nhan Như Ý: “Nói chính xác thì, đây là một món hàng thủ công mỹ nghệ hiện đại, trong nghề cố tình cũ . Em chủ nhiệm Từ , ngọc giả cổ dễ cũ, chỉ cần bôi natri hydroxit lên ngọc khí , đó dùng vôi sống bọc ngọc khí , bỏ trong mùn cưa đun nấu hai ngày, nung sẽ màu sắc như thế . Người trong nghề gọi màu là ‘trắng xương gà trống’. mà cái vòng của chị Như Bình ẩu, các bác xem , màu sắc còn đều.”
Từ “bảy tám đời” biến thành “bảy tám năm”, Nhan Như Bình vội rụt tay , mặt đỏ bừng.
Lý Yến: “Như Ý em xem rõ ? Chuyện đùa .”
Thẩm Xảo Tú giọng vút lên cao tám độ: “Người truyền mấy thế hệ , cô bảo đồ cổ, cô rốt cuộc xem ?”
Diệp Hồng Trân đương nhiên là về phía con gái , bực bội : “Như Ý nó , thì bà cứ ép nó . Nó , bà tin.”
Thẩm Xảo Tú: “Thành Hải nó bảo nhà họ truyền mấy thế hệ , nó bảo đồ cổ, đây rõ ràng là bừa còn gì?”
Diệp Hồng Trân: “Người cái gì bà cũng tin ? còn là Vương Mẫu nương nương chuyển thế đây , bà cũng lạy ?” …
Thấy hai sắp choảng , Nhan nãi nãi , , đó ngửa đầu , dựa lưng ghế: “Ôi, đau đầu quá.”
Diệp Hồng Trân cũng chẳng buồn cãi với Thẩm Xảo Tú nữa: “Chắc là nóng . Tứ Hà, mau rót cho bà nội con cốc nước, lấy cái quạt của bà đây. Ai da, mải chuyện, để ý nắng dời qua đây . Mẹ ơi, để con dời ghế cho sang chỗ râm mát!” …