Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 74

Cập nhật lúc: 2025-11-19 13:28:45
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương Tư Thành cố sức ngoẹo đầu , thấy mặt , chỉ thấy một màu quân phục xanh biếc.

 

là Giải phóng quân thật!

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Hơn nữa đồng chí Giải phóng quân vũ lực siêu cao, nhẹ nhàng đè bẹp , cánh tay như gọng kìm sắt, khiến tài nào nhúc nhích nổi.

 

Hắn căn bản là đối thủ!

 

Hắn lập tức xìu ngay, cũng dám c.h.ử.i bới nữa, tay buông lỏng, viên gạch rơi xuống đất.

 

Dương Siêu Lỗi tức đến đ.ấ.m .

 

Anh cảnh sát, quản lý khu bao nhiêu năm, tuy ngày thường xử lý mấy chuyện vặt vãnh lông gà vỏ tỏi, việc nhà lặt vặt, nhưng bà con ai nấy đều nể trọng , một câu, cơ bản đều .

 

Hôm nay là đầu tiên gặp loại coi gì.

 

Nếu nghĩ là cảnh sát, thể tay với quần chúng nhân dân, sớm cho Vương Tư Thành một đ.ấ.m sấp .

 

Lúc thấy Vương Tư Thành ngoan ngoãn, chỉ mặt mắng: “Vương Tư Thành, lá gan mày cũng to thật đấy, đồ cổ mà mày cũng dám đập ! Mày chân đập, chân khi bóc lịch đấy!”

 

Vương Tư Thành gân cổ cãi: “Đồ nhà tao, tao thích đập thì đập!”

 

Lý xưởng trưởng: “Đã bán cho quốc gia , đồ của quốc gia mà mày cũng dám đập hả!”

 

Ông dứt lời, Vương Tư Thành lập tức nổi khùng, định chồm lên, nhưng Tống Dật Bình đè cứng ngắc, nhảy cũng nhảy nổi.

 

Sự tình đến nước , mớ đồ cổ chắc chắn lấy , tiền lương truy lĩnh của bố , cũng đừng hòng đụng tới một xu. Hắn dứt khoát vạch mặt với ruột, chỉ thẳng mặt Vương nãi nãi buông lời độc địa: “Bà đúng là coi là con trai, , từ hôm nay trở , cũng cần nữa. Đợi bà già , nữa, cũng đừng mong dưỡng lão lo hậu sự, bưng cơm bưng nước bô cho bà. Hôm nay mặt bao nhiêu , vứt lời ở đây, cứ chống mắt lên mà xem, bà cũng ngày liệt giường động đậy nổi thôi.”

 

Nói xong, sang Tống Dật Bình: “Đồng chí Giải phóng quân, nới tay , quậy nữa, chứ gì?”

 

Tống Dật Bình buông tay, Vương Tư Thành nhăn nhó dậy, xoa xoa cánh tay, “Nhổ” một bãi nước bọt về phía trong phòng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-74.html.]

Chủ nhiệm phụ nữ: “Mày ‘phi’ ai đấy? Đấy là ruột đẻ mày đấy!”

 

là đồ sói mắt trắng, nuôi con ch.ó nó còn báo ơn.”

 

“Con tao mà dám hỗn thế , tao vả cho rụng răng!”

 

là tạo nghiệt, đẻ cái thứ của nợ!” …

 

Mọi thấy Vương Tư Thành sợ Tống Dật Bình, chỉ cần Tống Dật Bình còn đó, dù một lời, Vương Tư Thành cũng dám ho he gì. Thế là ai nấy đều mạnh dạn hẳn lên, chỉ thẳng mũi Vương Tư Thành mà mắng.

 

Vương Tư Thành đám phụ nữ c.h.ử.i cho xối xả, tức dám gì, đành lủi thủi xám xịt bỏ .

 

Nghiêm Phượng Hoa vỗ vỗ ngực: “Vừa nãy cứ tưởng phang cho Lý xưởng trưởng thật, sợ c.h.ế.t khiếp.”

 

Chủ nhiệm phụ nữ liếc bà một cái: “Vừa bà là la to nhất đấy, thấy bà chỉ mong Lý xưởng trưởng phang cho một gậy, để hóng chuyện cho sướng thì .”

 

Nghiêm Phượng Hoa ngượng ngùng: “Nhìn bà kìa, thích hóng chuyện thật, nhưng cũng xem Lý xưởng trưởng đập. Cảnh m.á.u me đầm đìa thế, sợ c.h.ế.t .”

 

Nói xong, bà huých cùi chỏ Lý Yến bên cạnh, hỏi nhỏ: “Đồng chí Giải phóng quân là ai thế, trông vẻ quen với cô em chồng nhỉ, là đối tượng của cô em chồng ?”

 

Lý Yến về phía Tống Dật Bình đang chuyện với Nhan Như Ý. Cô quen, nhưng đoán đó là ai, chắc là vị Tống đoàn trưởng xem mắt với Nhan Như Ý.

 

Chậc, trông bảnh bao thật, mà hai cũng thiết lắm.

 

Không giống kiểu xem mắt thành.

 

Nếu mà thành, gặp đỏ mặt tía tai thì ít nhất cũng chứ.

 

Làm gì chuyện thuộc thế ?

 

Lại còn tặng cả phiếu mua TV, phiếu TV quý giá bao, ai mà tự dưng đem cho khác.

 

 

Loading...