Hắn từng đến cửa hàng di vật tìm hiểu giá đồ cổ, cũng từng gặp Từ Lực Thành ở đó, đoán Từ Lực Thành đến đây gì, mặt lập tức tái mét.
Hắn trả lời chủ nhiệm hội phụ nữ, thấy chân tường nửa viên gạch, liền cúi xuống nhặt lên xông phòng.
Không cho đúng , thì đập, ai cũng đừng hòng .
Chủ nhiệm hội phụ nữ cản , nhưng bà sức yếu, giữ nổi, vội vàng gọi Dương Siêu Lỗi: “Cảnh sát Dương, mau ngăn .”
Dương Siêu Lỗi từ trong phòng , lạnh lùng : “Vương Tư Thành, gì? Bỏ viên gạch trong tay xuống!”
Vương Tư Thành như thấy, đẩy sang một bên.
Dương Siêu Lỗi thấy tình hình , định giằng lấy viên gạch trong tay Vương Tư Thành, Lý xưởng trưởng cũng chạy phụ giúp, định đè Vương Tư Thành xuống.
Vương Tư Thành cao to, đang nổi điên, sức trâu vô cùng, Dương Siêu Lỗi cộng thêm Lý xưởng trưởng, hai cũng đè nổi .
Từ Lực Thành và Lý chủ nhiệm sợ xông đập phá, một che cho bà Vương, một rạp lên bàn để bảo vệ đám đồ cổ.
Những khác đều là phụ nữ, thấy Vương Tư Thành như đang liều mạng, cũng dám tiến lên.
Nhan Như Ý gần, Lý Yến vội kéo cô : “Như Ý em lùi đây, đừng nhào lên , gạch đá mắt, nó ném trúng là trúng oan đấy.”
Nhan Như Ý thấy Dương Siêu Lỗi và Lý xưởng trưởng, hai hợp sức cũng giữ nổi Vương Tư Thành, cứ thế , lỡ để xông , bộ ngọc bội coi như hỏng hết.
Cô liền nhanh trí với Lý Yến một tiếng: “Em gọi .”
Nói xong liền chạy vụt ngoài.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Bên ngoài khu phố là đường cái lớn, cô đường gọi thêm giúp.
Hôm nay Tống Dật Bình đến Ban chỉ huy quân sự để bàn chuyện tuyển quân mùa thu, lúc ngang qua khu phố Tân Thành, từ xa thấy bên trong tiếng cãi vã ầm ĩ.
Khu phố xử lý mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, cãi ầm ĩ là chuyện thường, nên cũng để ý.
tài xế Trình Siêu thấy Nhan Như Ý từ bên trong chạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-73.html.]
Tuy đoàn trưởng nhà và đồng chí Nhan quan hệ gì, nhưng thể nhận , đoàn trưởng đối xử với đồng chí Nhan Như Ý , giống như đối xử với các đồng chí nữ khác.
Anh liền tự ý dừng xe , đầu với Tống Dật Bình: “Đoàn trưởng, là đồng chí Tiểu Nhan, trông vội vàng lắm, hình như gặp rắc rối .”
Tống Dật Bình đầu thì thấy đúng là Nhan Như Ý, cô đang mặt mày hớt hải chạy từ trong sân Tổ dân phố .
Anh vội mở cửa xe bước xuống, đón Nhan Như Ý gần: “Sao thế, chuyện gì ?”
Nhan Như Ý thấy như vớ cứu tinh, chẳng kịp giải thích gì, vội kéo ngược trở : “Tống đoàn trưởng, mau giúp một tay.”
Vương Tư Thành bên , đang lên cơn điên, hùng hùng hổ hổ, nhất quyết đòi đập nát mấy món đồ cổ .
Dương Siêu Lỗi và Lý xưởng trưởng c.h.ế.t sống lôi buông. Vương Tư Thành thấy giãy , đ.â.m quẫn.
Dương Siêu Lỗi là cảnh sát, dám đập , liền vớ viên gạch định phang thẳng đầu Lý xưởng trưởng.
gạch còn kịp giáng xuống, cổ tay tóm chặt. Ngay đó, một cú bẻ quặt tay chuyên nghiệp vặn cánh tay lưng.
Vương Tư Thành đau điếng, “bịch” một tiếng quỳ sụp xuống đất, suýt nữa thì cắm mặt ăn cám.
Vóc dáng Vương Tư Thành cũng ngang ngửa Tống Dật Bình, trông còn phần đô con hơn Tống Dật Bình.
Nhan Như Ý ban đầu còn lo Tống Dật Bình khống chế nổi .
Nào ngờ Tống Dật Bình chỉ một tóm, một vặn, một đè, xung quanh còn kịp phản ứng gì, thấy Vương Tư Thành ấn sấp mặt xuống đất.
Vương Tư Thành cố cựa quậy mấy cái nhưng ngóc đầu lên nổi.
Tống đoàn trưởng oai phong quá.
Bị đè cứng ngắc, giãy giụa mấy thoát, c.h.ử.i ầm lên: “Thằng khốn nạn nào đ.á.n.h lén ông mày lưng…”
Lý xưởng trưởng suýt phang đầu, lúc vẫn còn sợ xanh mặt, tức giận xông lên đá cho một cú: “Đồng chí Giải phóng quân mà mày cũng dám c.h.ử.i !”