Nhan Minh Đào dọa cô: “Không ngủ, ngã xuống đất mặc kệ đấy.”
Nhan Như Ý chẳng thèm phản ứng.
Nhan Minh Đào cao giọng: “Như Ý! Nhan Như Ý! Nhan Tới Bảo! Tới Bảo!”
“Bốp” một cái, thành công ăn một đ.ấ.m của em gái.
Nhan Như Ý: “Đã bảo gọi em là Tới Bảo.”
Nhan Minh Đào sợ cô ngủ gật, cố tình trêu chọc: “Tên đặt là để gọi , đúng Tới Bảo!”
Không ngoài dự đoán, ăn thêm một đ.ấ.m nữa của em gái.
…
Hai em cứ đấu võ mồm như , Nhan Như Ý tuy vẫn buồn ngủ, nhưng ít nhất cũng ngủ gật nữa.
Rất nhanh đến khu tập thể quân khu.
Mặc dù Nhan Như Ý liên tục nhấn mạnh là say, Nhan Minh Đào vẫn yên tâm để cô tự đạp xe về. Anh vẫn bắt cô yên xe , đó một tay lái xe, một tay dắt xe của cô, đưa cả lẫn xe về tận nhà.
Bà Diệp Hồng Trân đang phe phẩy chiếc quạt hương bồ hóng mát ngoài sân.
Trước khi tan , Nhan Như Ý gọi điện cho phòng trực, nhờ Bác Lý nhắn với bà Diệp Hồng Trân một tiếng, bảo là tối nay cô hẹn, sẽ về nhà muộn một chút.
Bà Diệp Hồng Trân cũng nghĩ nhiều, còn tưởng cô sang nhà La Tuệ Tuệ chơi.
Hai đứa nó lúc nào chẳng , nó qua nhà thì cũng là qua nhà nó.
Nghe thấy tiếng động, bà đầu thấy hai em về cùng , lấy lạ hỏi: “Sao hai đứa về cùng thế?”
Nói xong, bà hít hít mũi, nhíu mày: “Sao nồng nặc mùi rượu thế , Đào Hai, mày uống rượu ?!”
Lần Nhan Minh Đào trả lời đầy lý lẽ: “Con uống.”
Bà Diệp Hồng Trân ngửi , đoán mùi rượu là từ Nhan Như Ý, xót xa : “Sao con uống rượu, uống với ai thế hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-61.html.]
Nhan Minh Đào đang định là cùng gã họ Tống, Nhan Như Ý vội kéo kéo tay áo . Lời đến bên miệng, đành nuốt vội . Chỉ là tình thế cấp bách, nghĩ dối thế nào, liền thuận miệng buột một câu: “Uống cùng… con!”
Bà Diệp Hồng Trân cầm ngay chiếc quạt hương bồ đang cầm tay đuổi đ.á.n.h : “Mày giỏi nhỉ, Tiểu Yến chân về nhà đẻ, chân mày dắt em gái uống rượu!”
Nhan Minh Đào đuổi chạy toán loạn khắp sân, chạy thanh minh: “Con uống, tin ngửi con xem, tí mùi rượu nào ?”
Anh dứt lời, bà Diệp Hồng Trân càng tức: “Mày uống, nhưng mày xui em mày uống, còn để nó uống nhiều như thế! Nó uống rượu , mày sợ nó uống xảy chuyện ! Tao thấy mày đúng là ba ngày đ.á.n.h là ngứa da mà!”
“Con thật sự xui nó uống!”
“Còn dám cãi!”
Nhan Minh Đào cảm thấy oan quá, oan còn hơn cả Đậu Nga!
La Tuệ Tuệ lúc tới, thấy Nhan Minh Đào bà Diệp Hồng Trân đuổi chạy vòng vòng, còn Nhan Như Ý thì bên cạnh xem kịch vui. Cô nàng cũng hớn hở mát: “Anh hai tinh thần thật, tối muộn còn chạy quanh sân rèn luyện thể!”
Bà Diệp Hồng Trân thấy La Tuệ Tuệ đến, bèn dừng tay, tủm tỉm chào đón: “Tuệ Tuệ đến chơi !”
Nhan Minh Đào xoa xoa cánh tay đ.á.n.h đau, tức tối gào lên với Nhan Như Ý: “Nhan Tới Bảo, em cứ đợi đấy!”
Bà Diệp Hồng Trân: “Dắt nó uống rượu, mày còn lý sự , còn dám mắng nó!”
Bà giơ tay lên định đ.á.n.h tiếp, Nhan Minh Đào nhanh như chớp lủi về phòng .
La Tuệ Tuệ bước sân ngửi thấy mùi rượu. Cô nàng ghé sát Nhan Như Ý ngửi ngửi, giật : “Cậu với…”
Chữ “Tống” còn kịp thốt , Nhan Như Ý bịt miệng lôi tuột nhà.
Đến cửa phòng, La Tuệ Tuệ mới gạt tay cô , đầu với bà Diệp Hồng Trân: “Dì ơi, tối nay con về nữa, con ngủ với Như Ý.”
Hai đứa như hình với bóng, thường xuyên ngủ nhà tớ thì cũng là tớ ngủ nhà .
Bà Diệp Hồng Trân sớm quen với chuyện , còn hỏi La Tuệ Tuệ sáng mai ăn gì.
La Tuệ Tuệ chẳng chút khách khí, gọi món luôn: “Dì ơi, con ăn bánh bao chay dì , loại nhân rau xanh ạ.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Bà Diệp Hồng Trân: “Được thôi. Vừa hôm nay nhà mua quả bí, mai dì nhổ thêm ít cải thìa, đập hai quả trứng bánh bao chay. Rồi nấu thêm ít cháo kê, trộn ít dưa chuột muối.”