Nhan Như Ý "Ồ" một tiếng, tiện tay đặt cái bát sang một bên.
Lý Yến thấy Nhan Như Ý vứt cái bát sang bên mà thèm để ý, càng tin chắc rằng đó chỉ là một cái bát sứt mẻ, cho bà cũng thèm!
Ăn cơm xong, chờ Lý Yến , Nhan Như Ý đem cái bát rửa sạch sẽ. Càng cô càng thấy nó .
Cô đem cái bát về phòng cất kỹ, đó với Diệp Hồng Trân một tiếng ngoài.
Cô thẳng đến bệnh viện công nhân viên chức, đăng ký khám khoa mắt. Sau một loạt kiểm tra, bác sĩ kết luận mắt cô bệnh gì, thị lực còn cực , hai mắt đều 1.5/1.5.
Cô yên tâm, nhờ bác sĩ kiểm tra kỹ nữa.
Bác sĩ gắt: "Cô đồng chí lạ thật. Người thì sợ mắt bệnh, cô thì sợ mắt ... bệnh !"
Rồi ông đuổi cô ngoài.
Từ bệnh viện, Nhan Như Ý thẳng đến Viện bảo tàng thành phố. Cô dạo một vòng, từng hàng chữ vàng bay thiếu chút nữa cô mù mắt.
Quan trọng là, niên đại mà hàng chữ vàng hiển thị, đều trùng khớp với niên đại ghi bảng chú thích của văn vật.
Mọi dấu hiệu đều chứng minh, tối qua cô mơ. Cô thật sự đến một thế giới khác, đó về, và còn mang theo cả "kỹ năng đặc dị" về nữa.
Chuyện quá sức hoang đường, ai mà tin, nhưng nó thật sự xảy .
Nhen Như Ý cả lâng lâng, như đang mây, về đến nhà. Cô và Thẩm Xảo Tú gần như cùng lúc bước cửa.
Thẩm Xảo Tú và Diệp Hồng Trân ưa gì . Tết năm nay, vì chuyện giới thiệu đối tượng cho Nhan Như Ý mà hai bà chị dâu cãi một trận.
Bà đến đây, chắc chắn chuyện gì !
Diệp Hồng Trân thực sự thích Thẩm Xảo Tú, lườm bà một cái: "Bà đến đây gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-6.html.]
Thẩm Xảo Tú coi như thấy vẻ mặt ghét bỏ của Diệp Hồng Trân, tự tìm một cái ghế xuống đối diện, giả lả: "Đang vá quần cho Tứ Hà ?"
Nhan Như Ý từ trong phòng ngoài rót nước uống, thấy phát bốn chữ "danh ngôn": "Có rắm mau phóng!"
Cô nhịn , "phụt" một tiếng sặc.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Sợ ảnh hưởng đến "phong độ" của , cô rót nước xong liền chạy tót phòng.
Thẩm Xảo Tú Diệp Hồng Trân cho nghẹn họng, nhất thời gì.
Nghĩ đến mục đích đến đây hôm nay, bà nhịn, tự tìm cho một cái bậc thang xuống: " thèm chấp nhặt với bà."
Thấy Diệp Hồng Trân sắp nổi đóa, bà vội tiếp: "Chuyện hồi Tết với bà , bà suy nghĩ xem..."
Diệp Hồng Trân: " chẳng với bà , chuyện gì để thương lượng hết."
Thẩm Xảo Tú: "Trước đây thằng Thẩm Chí Dân, bà đồng ý, cũng thôi. Giờ Như Ý với Thẩm Chí Dân toang , Như Ý tìm một đứa hơn, chẳng là tức c.h.ế.t thằng Thẩm Chí Dân ? Sao bà cứ cứng nhắc thế?"
Diệp Hồng Trân tức giận: "Mặt chuột tai khỉ, mà bà gọi là ' hơn' ?"
"Cũng đến nỗi tệ như bà . Chỉ là lùn một chút, gầy một chút thôi. Nói cũng , Hừng Đông còn cao hơn Thành Hải một cái đầu đấy. Chúng còn chê Thành Hải lùn, bà chê? Tìm con rể là xem bản lĩnh, xem gia thế, chứ ai xem cái mặt với chiều cao? Đẹp trai ăn ?"
Diệp Hồng Trân: "Nhà bà thích tìm khỉ thì cứ việc tìm. Nhà cái sở thích đó."
Con gái của Thẩm Xảo Tú là Nhan Như Bình, bạn trai tên Lý Thành Hải, việc ở ủy ban thành phố. Công việc thì , gia thế cũng vững, chỉ là ngoại hình ... khó . Người gầy lùn, cạnh Nhan Như Bình mà còn thấp hơn cô một cái đầu.
Thẩm Xảo Tú là thích so bì, đặc biệt là thích so bì với Diệp Hồng Trân.
Trước đây, bà cái gì cũng bằng Diệp Hồng Trân, trong lòng lúc nào cũng hậm hực.
Đợt , con gái bà tìm con rể "ngon" hơn Nhan Như Ý, Thẩm Xảo Tú thấy hãnh diện, gặp ai cũng khoe con rể nhà sự nghiệp lớn, công việc định, còn sắp xếp cho Nhan Như Bình ở hiệu sách Tân Hoa.