Tống Dật Bình mấy khi uống rượu.
Tửu lượng của cũng khá, nhưng vì sợ uống rượu lỡ việc, nên ít khi uống.
Nhan Như Ý uống, liền với cô: “Bia tươi vị thanh mát hơn bia thường. Chúng gọi hai cốc nhé? Trời nóng, uống chút cho giải nhiệt.”
Nhan Như Ý ngượng ngùng: “Nữ đồng chí mà uống rượu, lắm ?”
Tống Dật Bình ôn hòa : “Không cần tự đặt cho nhiều khuôn khổ như . Chỉ cần uống say, uống một chút cũng .”
Nhan Như Ý như gãi đúng chỗ ngứa, liền với nhân viên phục vụ: “Vậy cho chúng hai cốc, nếu đủ lát nữa chúng gọi thêm.”
Đã gọi rượu, cô bèn gọi thêm hai món nhắm, một đĩa lạc rang ngũ vị hương, một đĩa nộm tai heo.
Món nộm và bia mang lên .
Bia mới rót từ thùng , vẫn còn sủi bọt khí, chỉ thôi thấy mát lạnh.
Nhan Như Ý nâng cốc lên kính Tống Dật Bình, một nữa bày tỏ lòng cảm ơn với .
Tống Dật Bình: “Chuyện nhỏ đáng gì, cô cần khách sáo với như .”
Nhan Như Ý: “ đây là giúp việc lớn mà, nên nhất định cảm ơn đàng hoàng.”
Nói xong, cô cụng ly với Tống Dật Bình, bắt chước giọng điệu hào sảng của bố cô khi uống rượu với khác: “ xin uống cạn !”
Tống Dật Bình uống, chỉ mỉm cô.
Nhan Như Ý cốc bia trong tay , chính cô cũng thấy buồn .
Bố cô uống rượu trắng, dùng cái ly nhỏ xíu. Còn cốc bia , nhân viên phục vụ là nửa lít.
Cô mà uống một cạn sạch, thì chẳng khác gì trâu uống nước.
Nhan Như Ý chữa ngượng: “Vừa đùa thôi, chúng tùy ý.”
Tống Dật Bình nâng cốc cụng nhẹ với cô.
Nhan Như Ý uống một ngụm, cảm thấy cay gắt như rượu trắng, hậu vị thậm chí còn đăng đắng.
quả thực như Tống Dật Bình , vị thanh mát, cảm giác còn giải nhiệt hơn cả uống nước ngọt ga.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-58.html.]
Chỉ điều uống là cứ ợ.
Các món ăn lượt dọn lên.
Đồ ăn ở Hương Lại Đáo nấu thiên về vị cay. Nhan Như Ý là cay vui, thật trùng hợp, Tống Dật Bình cũng thích ăn cay.
Có sở thích chung , cảm giác quan hệ giữa hai bỗng chốc kéo gần hơn, Nhan Như Ý cũng còn gượng gạo như .
Tống Dật Bình tự nhiên hỏi thăm về chuyện công việc của Nhan Như Ý.
Mặc dù hai là đang tìm hiểu yêu đương, nhưng Nhan Như Ý cảm thấy Tống Dật Bình và giống như "cùng một phe", cô thấy cần chia sẻ tin với .
“ điều về trung tâm giám định , sáng nay thủ tục xong, cùng Tưởng lão sư.”
Tưởng Đông Minh từng giúp nhà họ Tống giám định đồ cổ, cho nên Tống Dật Bình và Tưởng Đông Minh cũng coi như quen .
Nhan Như Ý ham cái vị thanh mát đó, uống nhanh, lúc men rượu chút ngấm lên đầu.
Rượu thêm can đảm, cô nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Hóa đồ cổ cũng thích đồ cổ .”
Giọng cô nhỏ quá, Tống Dật Bình rõ vế , chỉ mấy chữ cuối, bèn giải thích với Nhan Như Ý: “Ông nội thích sưu tầm, ảnh hưởng từ ông nên cũng chút ít.”
Không chỉ ông nội thích sưu tầm đồ cổ, mà cụ nội của cũng thích.
Nếu truy ngược lên nữa, tổ tiên nhà họ Tống đều thú chơi đồ sưu tầm.
Cho nên đồ cổ nhà , phần lớn là do tổ tiên truyền , trải qua mấy thế hệ, lượng đáng kể, trong đó thiếu những món trân phẩm hiếm .
Thời kỳ vận động từng tịch thu, dần dần trả về cho chủ cũ.
Lúc trả , gia đình mời Tưởng Đông Minh và mấy vị chuyên gia văn vật khác đến thẩm định, cho nên từ xuống ở Cục Văn vật, về cơ bản đều quen .
Nhan Như Ý Tống Dật Bình cho ngứa ngáy trong lòng, hỏi xem nhà rốt cuộc bao nhiêu đồ cổ, và chúng là những loại đồ cổ gì.
Liệu đáng giá hơn cái bát nhỏ mà bà ngoại cô nhặt ?
nghĩ thấy là bất lịch sự, nên cô dám mở miệng hỏi.
Có chủ đề chung là đồ cổ, thêm đồ ăn ngon, khí lập tức trở nên sôi nổi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.