Chủ nhiệm Từ còn cho ai động , bảo rằng dọn dẹp ông sẽ tìm thấy thứ cần.
Còn văn phòng của Tống Dật Bình, thứ đều ngăn nắp trật tự. Ngay cả sách giá cũng xếp ngay ngắn từ cao đến thấp, vô cùng dễ chịu.
Đang mải , một chai nước ngọt đưa đến mặt cô: “Trời nóng, uống chai nước ngọt cho mát.”
Trình Siêu thầm lẩm bẩm trong bụng: “Lần còn bảo, dù là cô nương thì cũng thời gian xem mắt. Mới mấy hôm mà thiết với thế , còn chuẩn sẵn cả nước ngọt cho nữa chứ!”
Ánh mắt đảo qua đảo giữa Tống Dật Bình và Nhan Như Ý. Trực giác mách bảo, cái “cây cổ thụ” là đoàn trưởng của bọn họ, e là sắp “nở hoa” .
Để ảnh hưởng đoàn trưởng “nở hoa”, Trình Siêu đặt văn kiện xuống chuồn ngay.
Đàn ông yêu sạch sẽ đúng là dễ gây thiện cảm. Nhan Như Ý thật lòng khen ngợi: “Đoàn trưởng Tống, văn phòng của dọn dẹp sạch sẽ thật đấy.”
Tống Dật Bình đáp: “Trong quân đội quy định về nội vụ.”
Nói thì , nhưng Tống Dật Bình chỉ văn phòng, mà cả con đều toát lên vẻ khoan khoái, sạch sẽ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đây hẳn là thói quen rèn giũa từ nhỏ.
Không như hai của cô, trai thì trai, nhưng ưa sạch sẽ. Trước khi cưới chị dâu hai, phòng của bừa bộn như cái ổ chó.
Mãi đến khi cưới chị dâu hai về, chị cằn nhằn suốt ngày, mới bắt đầu gọn gàng một chút.
Nhan Như Ý thầm hai xong, bèn lấy 10 đồng trong túi đưa cho Tống Dật Bình: “Đoàn trưởng Tống, đây là tiền hôm qua mượn của . Hôm qua may mà gặp , nếu , và Tuệ Tuệ khéo giải lên Cục Công an .”
Tống Dật Bình lý do gì để từ chối, liền nhận lấy tiền: “Sau lỡ gặp rắc rối gì thì cứ gọi điện cho . Nếu ở đó thì tìm Trình Siêu.”
Nhan Như Ý từng nghĩ sẽ còn qua với , nhưng dù cũng ý , cô đành thuận miệng đồng ý: “Vâng, cảm ơn Đoàn trưởng Tống.”
Nói cô lấy lọ bánh quai chèo nhỏ : “Đây là bánh quai chèo tự , hôm qua mới chiên xong, Đoàn trưởng Tống nếm thử xem hương vị thế nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-55.html.]
Nói xong, cô mắt tròn xoe mong đợi Tống Dật Bình, chờ khen .
Tống Dật Bình ý, lấy một cái ăn, đó nhận xét: “Vừa giòn thơm, ngon hơn loại bán ở cửa hàng thực phẩm nhiều.”
Nhận lời khen của Tống Dật Bình, Nhan Như Ý cũng thấy vinh dự lây, tự hào : “Chuẩn ạ, ai cũng thế. Mẹ siêu lắm, bà món gì cũng ngon. Món tủ của bà là khấu nhục cải muối khô, đợi dịp, nhất định nếm thử.”
Cô chỉ mải mê khen mà nhận lời thỏa đáng .
Tống Dật Bình : “Được, cơ hội nhất định sẽ đến phiền dì, nếm thử tay nghề của dì.”
Nói xong, giơ lọ bánh quai chèo lên: “Về nhà gửi lời cảm ơn bác gái giúp . Vài hôm nữa sẽ đem cái lọ trả cô.”
Chỉ là một cái lọ đựng đồ hộp, Nhan Như Ý nào dám để Tống Dật Bình trả , cô vội xua tay: “Không cần trả ạ, nhà vẫn còn.”
Tống Dật Bình gì thêm, cất lọ bánh quai chèo ngăn kéo, đó lấy ba tấm phiếu cung ứng TV đưa cho Nhan Như Ý: “Đây là phiếu đơn vị phát . cũng cần dùng, cô đang mua TV , cô cầm lấy mà dùng.”
Nhan Như Ý: “!”
Sáng nay cô còn đang nghĩ, trông chờ bố Nhan đồng chí là , là nhờ Từ Khánh Mai nghĩ cách xem .
Từ Khánh Mai quen rộng, nhiều mối quan hệ, thể kiếm phiếu cung ứng.
Vậy mà cô còn kịp hỏi, Tống Dật Bình đưa phiếu cung ứng đến tận tay, mà còn là ba tấm.
là buồn ngủ gặp chiếu manh.
Cô đắn đo một chút, cuối cùng vẫn lấy một tấm: “Cảm ơn Đoàn trưởng Tống, một tấm là đủ ạ.”
Cô đang cần gấp, Tống Dật Bình sẵn, cũng nhất thiết cao từ chối.
Chỉ là nhận phiếu cung ứng TV , đồng nghĩa với việc nợ Tống Dật Bình thêm một ân tình.