Nhan Như Ý: “Em Đội trưởng Cổ với thầy Tưởng là cuối tuần ông về đấy ạ.”
Từ Khánh Mai hừ một tiếng: “Ai thèm. Lão ở nhà, hai con đỡ mệt.”
Uông Ái Trân: “Chị cứ mạnh miệng thế thôi, chứ trong lòng mong về c.h.ế.t .”
Từ Khánh Mai: “Ai thèm nhớ. Em , lão ở nhà phiền lắm. Đồ đạc vứt lung tung, nhờ cái gì cũng khó hơn lên trời. Mình hai câu thì chồng bênh chằm chặp.”
Uông Ái Trân: “Mẹ chồng em chả thế. Chồng em đấy, chồng em mắng thế nào cũng , chứ em một câu. Cứ như chỉ bà mới , còn em thì .”
Hai một hồi lạc đề. Cứ để hai chị , hai chị thể từ chuyện chồng nàng dâu mà lái sang tận chuyện chăm sóc heo nái sinh.
Nhan Như Ý dạo một vòng trong cửa hàng, thấy Từ Lực Thành, thấy cũng lạ. Chủ nhiệm Từ tuy là lãnh đạo nhưng tích cực lắm, bao giờ muộn về sớm. Hầu như ngày nào cũng là đến sớm nhất, về muộn nhất. “Sao thấy Chủ nhiệm Từ ạ?”
Uông Ái Trân: “Lên Cục . Nghe Cục trưởng Lưu gọi. Chẳng chuyện gì quan trọng, Cục trưởng Lưu về gọi ông lên.”
Nói chị nhớ , hỏi Từ Khánh Mai: “Thẩm Chí Dân ? Giờ còn tới. Hắn xin nghỉ ?”
Từ Khánh Mai kịp trả lời, Từ Lực Thành về tiếp lời: “Mới thông báo. Cậu Thẩm về đội khảo cổ. Tiểu Nhan về Trung tâm giám định. Tiểu Nhan, lát nữa rảnh, cháu lên phòng nhân sự thủ tục .”
Vốn dĩ ban đầu định Thẩm Chí Dân về đội khảo cổ, Nhan Như Ý về Trung tâm giám định. Cục trưởng Lưu coi như đưa việc về đúng quỹ đạo.
Nghe ý Cục trưởng Lưu, Đường Chính Quân (Phó chủ nhiệm Đường) tám phần sẽ kỷ luật, mảng nhân sự chắc đến tay ông quản nữa. Quản nhân sự mà việc nhân sự, bắt nạt một cô gái trẻ ô dù. Đáng đời!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-53.html.]
Từ Lực Thành quanh năm suốt tháng rời cái ấm . Nói xong, ông kề miệng ấm, hớp một ngụm đầy mãn nguyện, xách ấm lững thững về văn phòng.
Từ Khánh Mai và Uông Ái Trân đều mừng cho Nhan Như Ý. Từ Khánh Mai đẩy cô: “Mau thủ tục .”
Nhan Như Ý ngờ Cục trưởng Lưu sấm rền gió cuốn như . Cô vốn chuẩn tinh thần, tính toán chiến đấu trường kỳ với thế lực hắc ám. Giờ việc giải quyết nhanh gọn, cô phản ứng kịp, Từ Khánh Mai đẩy mới sực tỉnh.
Cô “Vâng” một tiếng, chạy lên Cục thủ tục. Thẩm Chí Dân về đội khảo cổ, cô sẽ vị trí của Thẩm Chí Dân, việc cùng Tưởng Đông Minh.
Trưởng phòng Nhân sự họ Dương với cô, đây là do Tưởng Đông Minh (thầy Tưởng) cố ý yêu cầu. Sách Cổ Thắng (bên Cổ vật) còn tranh với Tưởng Đông Minh. Cả buổi sáng gọi cho Cục trưởng Lưu ba cuộc điện thoại đòi . Tưởng Đông Minh cao tay hơn một bậc, khi Triệu Gia Cương với Cục trưởng Lưu, và Cục trưởng Lưu cũng đồng ý. Sách Cổ Thắng giành , chắc giờ đang tức ách với Tưởng Đông Minh.
Tưởng Đông Minh hiện vẫn đang ở hiện trường khảo cổ huyện Ninh Ấp. Trước khi ông về, Nhan Như Ý thể tiếp tục ở cửa hàng văn vật. Đợi Tưởng Đông Minh về sẽ sắp xếp công việc cụ thể cho cô.
Làm xong thủ tục, Nhan Như Ý cửa hàng văn vật. Vừa đến cửa, tiếng đùa rộn rã bên trong. Bước , cô thấy Từ Khánh Mai và đang chia kem que. Thấy cô về, Từ Khánh Mai vội nhét một cây tay cô: “Em về đúng lúc lắm. Chủ nhiệm Từ khao đấy. Cố ý để dành cho em cây kem sữa.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nhan Như Ý c.ắ.n một miếng kem, nhỏ giọng hỏi Từ Khánh Mai: “Sao tự dưng Chủ nhiệm Từ khao kem thế chị?”
Từ Khánh Mai với Uông Ái Trân chỉ một Chủ nhiệm Từ Lực Thành là đồ keo kiệt, vắt cổ chày nước. Sao hôm nay đột nhiên hào phóng thế?
Từ Khánh Mai cũng : “Kệ ổng. Đồ vắt cổ chày nước , hiếm lắm mới chịu nhả máu. Chị cứ lo ăn .”
Từ Lực Thành từ phòng trong , hắng giọng một tiếng: “Cô là nhiều chuyện nhất. Nhanh lên, ăn xong lo việc !”
Mọi hì hì tản .