La Tuệ Tuệ xót xa: “Mày từ chối thẳng mặt ảnh, mà ảnh vẫn cho mày mượn tiền, còn đưa tụi về. Ảnh đối với mày như thế, mà mày còn chê. Đồng chí Nhan Tới Bảo, trong đầu mày chứa nước ?” Tức đến nỗi gọi cả tên ở nhà của Nhan Như Ý , xong còn ôm đầu bạn lắc lắc: “Mau, đổ bớt nước cho tao!”
Nhan Như Ý lắc đến chóng mặt, gạt tay bạn , phân bua: “Người là bộ đội, thấy dân gặp khó khăn thì bộ đội nào cũng giúp thôi.”
Nói thì cũng đúng, nhưng La Tuệ Tuệ vẫn thấy, dù là bộ đội thì cũng thể đối xử với dân nào cũng như thế. Ít nhất là sẽ hỏi lý do mà đưa ngay một xấp tiền.
La Tuệ Tuệ ấn tượng đầu về Tống Dật Bình, thấy tiếc cho bạn, hậm hực : “Mày chê Đoàn trưởng Tống . nếu mày vì còn tơ tưởng cái thằng khốn mà chịu hẹn hò với , thì tao với mày cắt đứt quan hệ, cả đời qua . Nghe !”
Nhan Như Ý đành chịu: “Không vì . Là tao yêu đương. Tao kiếm tiền . Đợi tao kiếm thêm tiền, tao với mày lầu Việt Hương ăn tôm hùm.”
La Tuệ Tuệ chẳng tin. Nhan Như Ý sợ bạn lải nhải, đẩy La Tuệ Tuệ về phía : “Đi, về nhà.”
Sang nhà La Tuệ Tuệ lấy xe xong, Nhan Như Ý đạp xe về nhà. Đi ngang qua một cái sân, cô vô tình liếc mắt, thấy hai ở cổng, một trông quen quen, giống hai cô. Cô xuống xe, dắt ngược xem, đúng là hai thật. Cô đẩy xe , gọi: “Anh hai!”
Cách đây lâu Nhan Minh Đào nhận việc riêng, đóng một bộ nội thất cho . Hôm nay xong, trả tiền công. Anh đang hí hửng đếm tiền, Nhan Như Ý gọi một tiếng, giật run tay, tiền rơi lả tả xuống đất.
Ngẩng đầu thấy Nhan Như Ý, năng cũng lắp bắp: “Em... em... em ở đây?”
Nhan Như Ý lườm : “Anh quên ? Nhà Tuệ Tuệ ở đây, em sang tìm nó chơi.” Nói , cô “nghi hoặc” hỏi: “Anh hai đến đây gì? Sao đất nhiều tiền thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-49.html.]
Anh hai và chị dâu cô cứ tưởng giấu kỹ lắm. Thực cô tỏng hai thêm bên ngoài. Không chỉ cô, mà bố cô cũng . Mẹ cô bảo, hai cưới vợ, còn nuôi con, nên tiết kiệm thêm chút tiền. Anh cũng là việc vất vả, đừng tơ tưởng đến tiền của . Cho nên, chuyện giấu cả nhà thêm, đều nhưng vờ như , ai vạch trần.
Vừa cô cố ý hỏi hai. Hôm nay xem mắt thành, lát nữa về nhà, cô tuy trách, nhưng chắc chắn sẽ lải nhải. Cô cần tìm một đồng minh để phân tán hỏa lực. là buồn ngủ gặp chiếu manh, hai xuất hiện quá đúng lúc. Anh hai đang chột , chắc chắn sẽ về phía cô, đỡ cho cô.
Nhan Minh Đào vỗ trán: Anh căng thẳng quá, quên mất La Tuệ Tuệ, bạn của em gái, ở ngay khu tập thể nhà máy Đồ điện.
Anh đang định tìm cớ dối, thì đàn ông cạnh nhanh miệng bán : “Con trai bác sắp cưới, hai cháu giúp đóng mấy món đồ gỗ. Hôm nay xong, bác trả tiền công cho .” Biết họ là em ruột, ông cũng nghĩ nhiều, còn khen Nhan Minh Đào tới tấp: “Anh hai cháu tay nghề giỏi lắm, cả khu ai cũng tìm đóng đồ đạc.” Rồi ông dặn Nhan Minh Đào: “Bác với cả bác . Ngày tan qua đóng cho ông cái tủ áo nhé. Gỗ ông chuẩn xong đấy, đừng quên.”
Nhan Minh Đào: “...”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Anh cũng chẳng thèm đếm tiền nữa, nhặt lên vội vã nhét túi áo, dắt xe chuồn lẹ.
Ra khỏi cổng khu tập thể, mới nịnh nọt hỏi Nhan Như Ý: “Em gái , em gì hai mua cho? Ăn kem ? Hay hai khao nước ngọt nhé?”
Vừa uống nước ngọt xong, Nhan Như Ý uống nữa.
Hai em ngang một tiệm bánh bao. Bánh bao mới lò, nóng bốc lên nghi ngút, từ xa ngửi thấy mùi thơm của nhân thịt.
Nhan Như Ý hít hít mũi. Nhan Minh Đào mặt đoán ý, cần cô mở lời, vội : “Anh hai khao em bánh bao thịt. Bánh bao nhà nhân thịt xịn, thơm lắm. Hôm nay hai bao no.” Anh dựng xe đạp bên lề đường, dắt Nhan Như Ý tiệm.