Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-11-19 08:52:43
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà cụ lỏm , liền vọng : “Ai xem mắt thế? Tuệ Tuệ xem mắt ? Ai giới thiệu cho cháu thế? Cậu thanh niên nghề gì? Sao bà bố cháu gì cả?” Rồi bà kéo La Tuệ Tuệ , định hỏi cho ngọn ngành.

 

La Tuệ Tuệ: “Không ai xem mắt cả. Bà nhầm . Bà xem TV . Cháu với Như Ý ngoài đây.” Không cần Nhan Như Ý kéo, cô vội lôi Nhan Như Ý chạy biến.

 

Chợ đen đường Tùng Thủy, hình thành từ những năm 60. Hồi đó, nhà nước cho phép tự do buôn bán. dân con gà, quả trứng, mớ rau nhà trồng đổi lấy tiền, liền lén lút mang thành bán. Dần dần, nó hình thành nên cái chợ . Vì nhà nước cho phép, giao dịch chui, nên gọi là chợ đen. Giờ thì là thị trường tự do , nhưng gọi quen miệng, nên vẫn gọi đây là chợ đen.

 

Ở chợ đen bán đủ thứ, những món hàng hiếm thị trường, nếu may mắn, cũng thể tìm thấy ở đây.

 

hôm nay Nhan Như Ý và La Tuệ Tuệ may mắn lắm. Hai dạo cả một vòng chợ đen mà thấy ai bán tem phiếu TV cả.

 

Trời nóng quá, hai một vòng, mồ hôi đầm đìa. La Tuệ Tuệ sợ nóng nhất, cứ lấy tay quạt lấy quạt để: “Nóng c.h.ế.t mất, nóng c.h.ế.t mất.”

 

Vừa lúc thấy bán kem que tới, La Tuệ Tuệ vội gọi : “Mua kem!”

 

Người bán kem đẩy xe đạp , dỡ tấm chăn bông đậy thùng kem . một luồng lạnh ngọt ngào phả . La Tuệ Tuệ ghé sát : “Có nước ngọt chú? Cháu uống nước ngọt.”

 

Nhan Như Ý : “Cháu cũng uống nước ngọt ạ.”

 

Người bán kem lấy hai chai nước ngọt vị cam, mở nắp đưa cho hai cô.

 

La Tuệ Tuệ tu ừng ực, một hết nửa chai, thở sảng khoái.

 

Nhan Như Ý lôi vội quá, mang tiền. Uống xong, cô huých khuỷu tay Nhan Như Ý: “Trả tiền .”

 

Nhan Như Ý uống nốt ngụm cuối, đặt chai rỗng xuống, mở túi xách lấy ví. Kết quả, cô sững sờ: “Ví tiền của tao ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-47.html.]

La Tuệ Tuệ: “Không ở trong túi mày ? Vừa nãy vẫn còn mà.”

 

La Tuệ Tuệ cũng giúp tìm, hai lộn tung cái túi xách, lục cả túi áo, cũng thấy.

 

Vừa nãy hai đứa dạo đói bụng, ghé một quán ven đường ăn hai bát mì thịt băm. Lúc đó Nhan Như Ý trả tiền, ví vẫn còn. Chắc chắn là mất khi rời quán ăn.

 

Túi xách rách, móc túi lúc nào . Cả hai hề phát hiện.

 

Chỗ cách xa khu tập thể nhà máy Cơ khí và nhà máy Đồ điện. Cả hai đều quen ai ở khu , vay tiền cũng chẳng vay ai. Hai nhất thời tròn mắt .

 

Một chiếc xe jeep chạy tới, dừng ven đường. Tống Dật Bình thò đầu khỏi xe: “Đồng chí Tiểu Nhan.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Nhan Như Ý thấy như vớ cọc cứu sinh. mới từ chối , giờ hỏi vay tiền, thật khó mở miệng.

 

thể uống quỵt nước ngọt . Cô đành ngượng ngùng với Tống Dật Bình: “Đoàn trưởng Tống, thể cho mượn ít tiền ? Ví của móc túi lúc nào , tiền trả nước ngọt.”

 

Sau khi chia tay Nhan Như Ý ở rạp chiếu phim, Tống Dật Bình về thẳng đoàn bộ xử lý mấy việc gấp. Xong việc, đến nhà hàng Bốn Mùa Xuân. Phương Ngọc Như đặt phòng ở đó, nhưng Nhan Như Ý từ chối bỏ luôn, phòng cũng cần nữa. Tống Dật Bình đến báo một tiếng để hủy phòng.

 

Trên đường về, thấy Nhan Như Ý cùng một cô gái lạ, trông vẻ lo lắng. Trực giác mách bảo cô đang gặp rắc rối, nên mới dừng xe hỏi thăm.

 

Nghe Nhan Như Ý vay tiền, liền tắt máy, xuống xe, mở ví, rút một xấp tiền 10 tệ. Đây là tiền chuẩn cho buổi xem mắt hôm nay, kết quả dùng đến. Anh đưa cả xấp cho Nhan Như Ý, cũng đếm: “Đủ ?”

 

La Tuệ Tuệ: “...” Số tiền mua cả thùng nước ngọt cũng hết!

 

Nhan Như Ý vội : “Đủ , đủ ạ. Không cần nhiều thế .” Một chai nước ngọt một hào rưỡi, hai chai là ba hào. Cộng thêm tiền xe bus về nhà, một tờ 10 tệ cũng dùng hết. Cô rút lấy một tờ, tiên trả tiền nước ngọt.

 

Cô nhận tiền thối, với Tống Dật Bình: “Đoàn trưởng Tống, cảm ơn . Ngày mai , sẽ mang tiền trả .”

Loading...