Diệp Hồng Trân mừng rỡ: “Đi bệnh viện xét nghiệm ?”
“Xét nghiệm ạ. Con với Dật Bình ở bệnh viện về.”
Đây đúng là tin vui động trời. Diệp Hồng Trân vẫn quên bà thông gia: “Thế với chồng con ?”
“Dạ , bọn con về đến nhà mà.”
“Thế con cúp máy , gọi cho chồng con , để bà cũng mừng nữa.”
Việc gọi điện cho Phương Ngọc Như giao cho Tống Dật Bình.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Chờ Tống Dật Bình gọi điện xong, Nhan Như Ý , vẻ mặt mơ màng: “Anh xem, là con trai con gái nhỉ?”
Tống Dật Bình chấp niệm là con trai con gái. Chỉ cần là con của và Nhan Như Ý, đều thích. nếu bắt buộc chọn, lẽ do ảnh hưởng của bé Diệu Diệu, sẽ chọn con gái.
Nhan Như Ý cũng giống Tống Dật Bình, nàng tư tưởng phong kiến như chị dâu thứ.
Bụng Nhan Như Ý ngày một lớn dần. Nàng tuân theo lời dặn của bác sĩ, định kỳ khám thai. Nàng ốm nghén.
Đứa bé còn đời thương như , Tống Dật Bình vô cùng hài lòng.
Phương Ngọc Như yên tâm. Gần đến ngày dự sinh, bà đón Nhan Như Ý về khu nhà tập thể của quân khu, hồ sơ khám t.h.a.i cũng chuyển sang bệnh viện quân khu luôn. Phương Ngọc Như đưa nàng kiểm tra diện một nữa.
Tống Dật Bình: “Mẹ, là cho cô nhập viện luôn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-423-ket-thuc.html.]
“Không cần nhập viện sớm gì. Bệnh viện đến mấy cũng bằng ở nhà. Hơn nữa, nhà cách bệnh viện cũng xa, lúc nào dấu hiệu thì đưa cũng kịp.”
Sáng hôm đó, Nhan Như Ý bắt đầu đau bụng.
Tống Dật Bình ôm nàng chạy xuống lầu. Phương Ngọc Như chuẩn sẵn đồ đạc. Tống Dật Bình đặt Nhan Như Ý xe, bà cũng cầm túi đồ lên xe.
Từ nhà họ đến bệnh viện quân khu chỉ mất 10 phút lái xe.
Đến bệnh viện, Nhan Như Ý hết đau bụng. cơn đau đó chỉ là tạm thời, lát nó từng cơn, cách ngày càng ngắn. Bác sĩ kiểm tra xong, liền đẩy nàng phòng sinh.
Tống Xa Thần cũng chạy tới. Ba đàn ông canh cửa phòng sinh.
Tống Dật Bình sắc mặt nghiêm trọng, bất động, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Phương Ngọc Như an ủi : “Con đừng lo lắng quá. Mẹ kiểm tra cho Như Ý , sức khỏe con bé , cân nặng cũng kiểm soát , em bé quá to, t.h.a.i vị cũng thuận. Sẽ . Chỉ là nó sinh con so, nên nhanh .”
Nói là , chứ trong lòng bà cũng đang lo sốt vó. Nếu sợ Tống Dật Bình nghĩ nhiều, bà cửa phòng sinh từ lâu .
Tống Dật Bình cảm thấy thời gian trôi qua như cả thế kỷ. Cuối cùng, cửa phòng sinh cũng mở . Bác sĩ bế một đứa trẻ sơ sinh bước : “Người nhà của Nhan Như Ý!”
Tống Dật Bình đầu tiên cảm thấy chân nhũn . Anh bước lên một bước: “ đây!”
Bác sĩ: “Sinh một bé trai. Mẹ tròn con vuông!”
Hết truyện