Đây mới chỉ là những thứ tìm thấy ở ngoài mộ thất, trong quan tài còn bao nhiêu bảo bối nữa.
“Đã xác định đây là lăng mộ của Thọ An quận chúa ạ?”
Cổ Thắng lắc đầu: “Hiện tại chỉ mới khai quật văn vật, căn cứ đó chỉ thể phán đoán là thời Đường trung kỳ. vẫn tìm mộ chí minh (bia khắc tiểu sử trong mộ).
Nếu chỉ xét quy mô lăng mộ, thì giống của hoàng gia. nếu xét đồ tùy táng, giống của quan bình thường.”
Hai về phía . Dưới hố mộ, nhiều nhân viên khảo cổ đang cầm chổi nhỏ, tỉ mỉ quét từng lớp đất.
Công việc thường ngày của đội khảo cổ thực chất khô khan. Vì khai quật mang tính bảo tồn, nên đều vô cùng cẩn thận, khi quét cả ngày cũng tiến triển bao nhiêu. Thảo nào Thẩm Chí Dân về đội khảo cổ.
Nhan Như Ý đến bên hố mộ liền thấy Thẩm Chí Dân.
Thẩm Chí Dân đây trắng trẻo sạch sẽ, bây giờ đen gầy, hai mắt vô thần. Nhân viên khảo cổ vất vả thật, nhưng những khác cũng đến mức tiều tụy như . Có thể thấy cuộc sống của đang như ý.
Thẩm Chí Dân cũng thấy Nhan Như Ý. Anh vội cúi đầu xuống, giả vờ như thấy nàng.
Nhan Như Ý cũng bận tâm đến Thẩm Chí Dân. Nàng thấy thầy Tưởng Đông Minh và một đàn ông trạc tuổi ông đang ở hố. Được Cổ Thắng đồng ý, nàng đặt túi xách sang một bên, cũng xuống.
Nàng bước xuống, thầy Tưởng Đông Minh và liền kinh ngạc reo lên: “Tìm thấy mộ chí minh !”
Nhan Như Ý: “…”
Không nên vận khí của quá .
Cổ Thắng: “ mà! Như Ý là phúc tinh của đội khảo cổ chúng . Nếu thì tại gọi cháu nó qua đây cơ chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-420.html.]
Nhan Như Ý thầm nghĩ, Đội trưởng Cổ gọi qua đây, chắc chỉ để linh vật may mắn. tìm mộ chí minh thì đúng là thật.
Mộ chí minh hề hư hại, chữ rõ ràng. Thầy Tưởng Đông Minh và nhanh chóng giải mã nội dung. Đây đúng là lăng mộ của Thọ An quận chúa, cuộc đời của nàng về cơ bản khớp với những gì dã sử ghi .
Vì lúc sinh thời Vi Hoàng hậu vô cùng sủng ái, nên khi nàng c.h.ế.t yểu, Vi Hoàng hậu vô cùng đau buồn, cho chôn theo nhiều vàng bạc châu báu, và cử 20 hộ dân đến canh giữ lăng mộ cho nàng. Chỉ là thời gian quá xa xôi, lịch sử đổi, dân ở thôn Thủ Mộ cũng họ đang canh giữ lăng mộ của ai.
Nhan Như Ý ở một tuần thì trở về. Trong tuần , nàng theo thầy Tưởng Đông Minh học hỏi ít điều. Việc gọi Nhan Như Ý đến đây cũng là ý của thầy Tưởng. Quy chế lăng mộ giống các lăng mộ khác, mà các vật tùy táng khai quật đều là cấp quốc bảo. Thầy Tưởng Nhan Như Ý đến đây để tích lũy thêm kinh nghiệm.
Lúc Nhan Như Ý về, Cổ Thắng luyến tiếc để nàng , cứ dặn dặn : “Đồng chí Nhan Như Ý, ngày nào đó cháu ở Gia Lợi Đắc nữa, nhất định về đội khảo cổ chúng nhé. Cánh cửa đội khảo cổ luôn rộng mở chào đón cháu.”
Nhan Như Ý đáp: “Vâng ạ.”
Trước khi , nàng ghé qua thôn Thủ Mộ. Xưởng đan lát của chị Nghiêm Phục Hoa ngay đầu thôn. Trong sân, mười mấy phụ nữ đang đan lát.
Nàng sân, chị Nghiêm Phục Hoa thấy: “Như Ý đến !”
“Chị Nghiêm, em về đây, qua chào chị một tiếng.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Chị Nghiêm Phục Hoa kéo nàng văn phòng, lấy một cái túi xách lớn: “Đây là một ít đặc sản núi rừng, đồ mua , đều là bọn chị tự lên núi hái, phơi khô cả , để lâu. Lúc nào về em mang theo nhé.”
“Chị Nghiêm, em xách hết từng .”
“Sao xách . Đồ phơi khô cả , nhẹ hều. Em còn bắt xe, chị giữ nữa. Chị dẫn em tham quan xưởng một vòng, lái xe đưa em thị trấn.”
Chị Nghiêm Phục Hoa việc nhanh gọn, kéo Nhan Như Ý dạo một vòng xưởng, đó rằng, vác cái túi đặc sản lên xe. Chờ Nhan Như Ý lên xe, chị liền lái thẳng thị trấn.
Đến thị trấn, chị xách cái túi đó đặt lên xe ô tô cho Nhan Như Ý.