Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 410

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:37:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần Phi Dũng Nhan Như Ý định mua xe, liền gọi điện: “Chị dâu, chị đưa giấy tờ cho em. Em giúp chị thủ tục, đảm bảo chị trả tiền hôm nào là hôm đó lấy xe luôn.”

 

Trần Phi Dũng ăn nên cách của . Nhan Như Ý cũng là quỵt tiền, thủ tục cũng đầy đủ, nàng liền giao hết giấy tờ cho Trần Phi Dũng.

 

Ngày hôm , Trần Phi Dũng lo xong xuôi.

 

“Chị dâu, xong hết . Bên trung tâm thương mại ô tô cũng vấn đề gì. Nếu giờ hành chính chị bận, thì Chủ Nhật chị qua lấy cũng , trong ngày là xong.”

 

Nhan Như Ý cảm ơn rối rít. Trần Phi Dũng ha hả: “Không cần cảm ơn . Lần em qua nhà, chị bảo Lão Tống nấu cho em món gì ngon ngon là .”

 

“Không thành vấn đề, ăn gì cứ thẳng với ảnh.”

 

Trần Phi Dũng thầm bĩu môi. Anh ăn gì thì ích gì, vẫn xem Nhan Như Ý ăn gì, theo hưởng ké thôi.

 

Chủ Nhật tuần đó, Nhan Như Ý và Tống Dật Bình đến trung tâm thương mại ô tô lấy xe.

 

Đến nơi, rõ ý định, một nhân viên nhiệt tình dẫn họ quảng trường chọn xe.

 

“Có màu đen và màu trắng, hai vị xem thích màu nào.”

 

Nhan Như Ý chọn một chiếc màu đen.

 

Chọn xe xong, Tống Dật Bình lái thử một vòng, xác nhận vấn đề gì mới thanh toán tiền, đó qua Cục Giao thông giấy phép.

 

Làm xong giấy phép, trời gần trưa.

 

Nhan Như Ý trong xe, kích động sờ đông ngó tây, với Tống Dật Bình: “Đến hè là em thể lái xe .”

 

Nhà nàng cách công ty Gia Lợi Đắc xa, xe đạp cũng chỉ mười mấy phút. Mùa xuân và mùa thu thì , chứ mùa hè và mùa đông thì đúng là cực hình.

 

Đặc biệt là mùa đông, gió bấc thổi vù vù, đạp xe đến công ty là cả đông cứng . Gặp trời mưa tuyết còn dễ ngã.

 

Đã điều kiện, nàng bạc đãi bản nữa.

 

Tuy nhiên, nàng cần bằng lái .

 

Hiện tại học lái xe, học theo tài xế cũ của đơn vị, còn bảo lãnh, thi đỗ mới cấp bằng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-410.html.]

 

Ở Gia Lợi Đắc, chỉ Lương Thật lái xe. Trước khi lấy xe, Nhan Như Ý chuyện, nhờ Lương Thật dạy nàng lái xe. Lương Thật cũng vỗ n.g.ự.c bảo đảm: “Giám đốc Nhan yên tâm, bảo đảm sẽ dạy chị lái trong thời gian ngắn nhất.”

 

khi học Lương Thật, nàng thấy cần để Tống Dật Bình dạy , kẻo lúc học Lương Thật chê là ngốc.

 

Từ Cục Giao thông về, trời trưa, hai ăn cơm bên ngoài mới về nhà.

 

Thím Hoa tiếng động, từ nhà bên cạnh .

 

“Như Ý, sáng nay đưa thư gửi thư. Cháu với Tống đoàn trưởng nhà, thím ký nhận . Thím thấy hình như là của trường học gửi tới.”

 

Nhan Như Ý nhận lấy, đúng là của Bắc Đại gửi.

 

Nàng kích động xé phong bì , vui sướng reo lên: “Là giấy báo trúng tuyển của Bắc Đại!”

 

Thím Hoa: “Như Ý, cháu sắp học ?”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Dạ, học nghiên cứu sinh.”

 

Thím Hoa hiểu nghiên cứu sinh là gì, nhưng tên thấy oách: “Khu của chúng chắc là đất phong thủy , một sinh viên, giờ một nghiên cứu sinh. Thằng Cường Cường nhà thím cũng thơm lây, cũng thi đỗ đại học.”

 

Thím Hoa , Nhan Như Ý ôm chầm lấy Tống Dật Bình nhảy cẫng lên: “Mấy tháng vất vả của em cuối cùng cũng uổng phí!”

 

Tống Dật Bình nhận lấy giấy báo trúng tuyển.

 

Trên cùng là tên trường và mã , bên là một hàng chữ đỏ bắt mắt “Thư thông báo trúng tuyển Nghiên cứu sinh”.

 

Đồng chí Nhan Như Ý, chúc mừng đồng chí, căn cứ phê chuẩn, đồng chí chính thức trúng tuyển hệ Thạc sĩ Nghiên cứu sinh, chuyên ngành Văn vật Bảo tàng, Khoa Lịch sử, hệ phi nhật chế (tại chức). Đề nghị đồng chí mang theo thư thông báo đến trường báo danh từ ngày... đến ngày...

 

Tống Dật Bình xoa đầu nàng: “Chúc mừng bạn học tiểu Nhan.”

 

Nhan Như Ý cất giấy báo túi: “Em mang về cho bố xem, nhân tiện đưa hai dạo thành phố một vòng.”

 

Diệp Hồng Trân và Triệu Thúy Phương đang chuyện ngoài sân thì thấy tiếng còi ô tô.

 

Triệu Thúy Phương: “Chắc là Như Ý đến đấy.”

 

 

Loading...