Đổng Oánh Tuyết: “Nếu ai kể cho em tên cái thôn , em căn bản sẽ nghĩ nhiều như . Mọi ngành đúng là cẩn thận thật.”
Tống Mạn Lệ: “Nói chừng là bận rộn toi công, cuối cùng chẳng tìm thấy gì, còn tốn bao nhiêu nhân lực vật lực.”
Ông nội Tống: “Con tưởng của Cục Văn vật tỉnh ai cũng ăn hại ? Chỉ dựa một cái tên thôn mà tổ chức cả đám thăm dò ? Chắc chắn là họ cũng tra cứu nhiều tài liệu, ít nhất nắm chắc bảy tám phần, mới cử .”
Nhan Như Ý cạnh Đổng Oánh Tuyết, nàng hỏi thăm về kết quả kỳ thi nghiên cứu sinh vòng một. Nàng thi từ 20 tháng 12, lúc đó dự tính là một tháng kết quả, mà bây giờ hơn một tháng vẫn tin tức. Nhan Như Ý bắt đầu nghi ngờ khi trượt .
Đổng Oánh Tuyết: “Chị vẫn luôn theo dõi chuyện . Mấy hôm chị gọi điện hỏi bạn học, đúng là vẫn kết quả, chắc qua rằm tháng Giêng. Lần chị đưa đáp án chuẩn cho em, em dò bài cũng ? Không cần sốt ruột, tin tức chị sẽ gọi cho em ngay.”
Nghe vẫn kết quả, Nhan Như Ý cũng đỡ sốt ruột hơn.
Tống Mạn Lệ về cùng lúc với vợ chồng Dương Thế Nguyên. Trên đường, bà hỏi Đổng Oánh Tuyết: “Như Ý nó thi nghiên cứu sinh trường nào đấy?”
“Bắc Đại ạ.”
“Nó mà cũng thi nghiên cứu sinh Bắc Đại ? Oánh Tuyết , thấy công việc của con ở Cục Giáo d.ụ.c cũng nhẹ nhàng, con cũng thi một cái .”
Tống Mạn Lệ thật lòng Đổng Oánh Tuyết cầu tiến, mà bà chỉ cảm thấy con dâu lép vế so với Nhan Như Ý. Bà cam tâm. Rốt cuộc thì ngay từ đầu, bà chẳng ưa gì Nhan Như Ý.
Dương Thế Nguyên mất kiên nhẫn: “Đây là chuyện của bọn con, cứ thích can thiệp gì.”
Tống Mạn Lệ: “Mẹ chẳng qua là Oánh Tuyết cầu tiến thôi. Oánh Tuyết ở Cục Giáo dục, chẳng là 'gần quan ban lộc' , thi nghiên cứu sinh thế nào cũng dễ hơn khác một chút chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-402.html.]
Dương Thế Nguyên hừ một tiếng, và Đổng Oánh Tuyết đều thèm đáp .
Tống Mạn Lệ tự tiếp: “Mẹ thấy học lực của Nhan Như Ý cũng thường thôi, nếu thì hồi thi đại học chẳng đỗ mỗi trường Đại học Kinh Thị. Hơn nữa, nó nghiệp hai năm , kiến thức học quên sạch từ lâu, thi đỗ Bắc Đại mới là chuyện lạ.”
Mãi đến mười sáu tháng Giêng, Nhan Như Ý mới nhận điện thoại của Đổng Oánh Tuyết.
“Như Ý, danh sách vòng một . Chị xem, tên em đó.”
Nhan Như Ý vui sướng: “Chị dâu rõ ạ?”
Đổng Oánh Tuyết ở đầu dây bên : “Rõ chứ, chị mấy . Tên, đơn vị công tác, đều khớp cả. Thời gian thi vòng hai cũng luôn, là ngày 18 tháng 2. Danh sách sắp dán công khai ở cổng Cục Giáo d.ụ.c , em thời gian thì tự qua xem cũng .”
Vừa cúp máy Đổng Oánh Tuyết, điện thoại của La Tuệ Tuệ gọi tới.
La Tuệ Tuệ còn phấn khích hơn cả chính thi đỗ: “Như Ý! Cậu đỗ vòng một Bắc Đại ! Tớ thấy tên danh sách !”
La Tuệ Tuệ hét to quá, Nhan Như Ý cảm thấy màng nhĩ sắp thủng đến nơi. “Cậu còn đang ở văn phòng đúng ? Nói nhỏ chút .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tuệ Tuệ cũng nhận quá khích, lè lưỡi, nhỏ : “Tớ còn thấy cả tên Tạ Vân Long, cái Kinh Thành nhận thưởng cùng . Anh cũng qua vòng một, đăng ký trường Đại học Nông Lâm nghiệp Kinh Thành.”
Nhan Như Ý ngờ Tạ Vân Long cũng đăng ký thi nghiên cứu sinh tại chức, mà còn thi trường ở Kinh Thành.
Tối đó về nhà, nàng hớn hở kể với Tống Dật Bình: “Lần đầu tiên thấy Tạ Vân Long, em thấy giống xưởng trưởng, mà giống thầy giáo, văn nhã, còn đeo kính, chuyện cũng hòa nhã. Lần bọn em xe đến Đại lễ đường, hai cạnh . Ban đầu em sát cửa sổ, cửa sổ khe hở, đóng khít, sợ em lạnh nên cố ý đổi chỗ cho em. Em ấn tượng về . Nếu cả hai đều qua vòng hai, Kinh Thành học, còn thể bạn.”