Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 387

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:36:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhan Như Ý ưa gì , nên chỉ trả lời qua quýt: “Em đến đây giải quyết chút việc.”

 

Lý Thành Hải khoe khoang bản , vội : “Em việc gì? Để xem ai phụ trách, lát dẫn em giới thiệu một tiếng. Có quen giới thiệu sẽ nhanh hơn.”

 

Vừa lúc một cán bộ đoàn qua, thấy Lý Thành Hải liền xen : “Người là đồng chí Nhan, hôm nay đến đây để cùng Bí thư Dương Kinh Thành nhận thưởng đấy.”

 

Câu tiếp theo nỡ . Đám cưới của Nhan Như Ý, ngay cả Thị trưởng Lưu cũng đến dự. Nếu thật sự đến đây việc, còn cần dắt giới thiệu ?

 

Lý Thành Hải ở phòng hồ sơ, công việc nhàn hạ, cũng ít quan tâm thời sự, nên thật sự chuyện . Mặt đỏ lên vì hổ: “Anh còn tưởng em đến việc. Thôi, em , đây.”

 

Nói , vội vàng đạp xe mất.

 

Người cán bộ dẫn Nhan Như Ý đến văn phòng Bí thư Dương, gõ cửa: “Bí thư Dương, đồng chí Nhan đến ạ.”

 

Dương Ngọc Thanh từ ghế sô pha dậy, bắt tay Nhan Như Ý.

 

Tạ Vân Phi đến . Dương Ngọc Thanh giới thiệu cho Nhan Như Ý: “Đây là đồng chí Tạ Vân Phi.”

 

Nhan Như Ý đây từng gặp Tạ Vân Phi. Nàng cứ nghĩ xưởng trưởng nhà máy thức ăn gia súc thì là một vạm vỡ, ngờ trông lịch sự, văn nhã, còn đeo kính. Trông giống xưởng trưởng chút nào, mà giống một thầy giáo hơn. Cách chuyện cũng nhẹ nhàng, từ tốn, hề vẻ một vị xưởng trưởng quyết đoán.

 

thể trông mặt mà bắt hình dong.

 

Một lát , Giả Hợp Sinh cũng tới. Tòa thị chính cử một chiếc xe đưa cả 4 ga tàu hỏa.

 

Họ ngủ một đêm tàu, trưa hôm thì đến Kinh Thành.

 

Lễ trao giải tổ chức tại Đại lễ đường của Tổng Công đoàn. Chỗ nghỉ cũng sắp xếp ở khách sạn Hồng Nhạn ngay bên cạnh. Khi họ đến ga, đón và đưa thẳng về khách sạn.

 

Làm xong thủ tục nhận phòng, Nhan Như Ý xách hành lý lên phòng 608 của .

 

Nàng xếp phòng hai . Lúc thủ tục, lễ tân nhận phòng . Giữ phép lịch sự, nàng dùng chìa khóa mở cửa ngay mà gõ cửa .

 

Cửa nhanh chóng mở , một nữ đồng chí tóc ngắn ngang tai xuất hiện. Thấy hành lý của nàng, chị nhiệt tình: “Là đồng chí Nhan Như Ý ? Mau . là Nghiêm Phục Hoa, chúng ở chung phòng nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-387.html.]

 

Trong phòng hai chiếc giường, một giường sát tường, một giường gần cửa.

 

Nghiêm Phục Hoa : “Hai giường đều động đến. Em xem giường nào thì cứ chọn, chị giường nào cũng .”

 

“Em cũng cũng ạ.”

 

“Vậy em giường sát cửa sổ , giường đó gần lò sưởi hơn.”

 

Nhan Như Ý lúc mới để ý thấy sát cửa sổ một dãy lò sưởi. Thảo nào phòng thấy ấm áp. Nàng vốn sợ lạnh, lúc còn cố ý mang theo túi chườm nóng, xem cần dùng đến.

 

Nghiêm Phục Hoa : “Đồng chí Nhan, em ở tới?”

 

“Em ở Kinh Thị ạ.”

 

“Thế thì trùng hợp quá, chị một em trai cũng đang bộ đội ở Kinh Thị.”

 

“Thế chị Nghiêm ở ạ?”

 

“Chị ở huyện Hà Phường, thuộc quản lý của thành phố An Thị. Chỗ đó nhỏ lắm, chắc em bao giờ... Thôi, hai đừng gọi 'đồng chí' nữa, xa lạ quá. Chị năm nay 36, chắc là lớn hơn em ?”

 

“Em 24 ạ.”

 

Nghiêm Phục Hoa : “Vậy chị lớn hơn em đúng một giáp. Nếu em chê, cứ gọi chị một tiếng chị .”

 

“Chị Nghiêm, chị công tác gì ?”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Chị nghề đan lát. Chỗ chúng là vựa ngô. Chị đan, nên tổ chức các chị em phụ nữ trong thôn , dùng bẹ ngô để đan đồ bán ngoài, chủ yếu là xuất khẩu. Bẹ ngô em chứ? Chính là lớp vỏ bên ngoài bắp ngô , thể đan nhiều thứ lắm: rổ, đệm, mũ, hoa… Chị mang theo trong túi xách , để chị lấy cho em xem.”

 

Chị Nghiêm Phục Hoa mở túi, lấy một chiếc giỏ xách tay vô cùng tinh xảo. Nếu chị , Nhan Như Ý thể tin đây là đồ đan bằng bẹ ngô.

 

“Chị Nghiêm, chị khéo tay quá.”

 

 

Loading...