Lúc gia đình Dương Thế Nguyên về, là 8 rưỡi tối.
Dương Trì ngủ gật, Dương Thế Nguyên bế con, Đổng Oánh Tuyết khoác tay . Dương Thế Nguyên thỉnh thoảng nghiêng đầu chuyện với vợ, Đổng Oánh Tuyết cũng thỉnh thoảng khúc khích .
Ai thể ngờ, mới mấy tháng , hai họ còn "tương kính như băng".
Chỉ một câu của Nhan Như Ý giúp hai phá băng, nàng cảm thấy tự hào.
Tiễn gia đình cả xong, Nhan Như Ý nghĩ đến cuộc điện thoại lỡ. Hình như đó thấy ai gọi .
“Không là ai gọi nhỉ.”
Tống Dật Bình: “Chắc là chuyện gì quan trọng . Nếu , gọi đầu , chắc chắn họ sẽ gọi ngay.”
Nhan Như Ý đến văn phòng thì điện thoại reo. Nàng nhấc máy: “A lô, Nhan Như Ý đây.”
Là Cục trưởng Lưu: “Tiểu Nhan, Cục nhận thông báo của thành phố. Cháu bình chọn là 'Giám đốc trẻ ưu tú quốc'. Thành phố chúng tổng cộng hai chọn, còn là Tạ Vân Phi. Ngày 25 tháng cháu sẽ Kinh Thành nhận thưởng. Cụ thể thế nào thì chờ thông báo thêm của thành phố nhé.”
Vậy là Tống đoàn trưởng nhà đoán trúng thật . Nhan Như Ý vui vô cùng. Nàng đoán tám phần cuộc điện thoại lỡ hôm qua chính là của Cục trưởng Lưu gọi tới.
“Cục trưởng Lưu, chiều hôm qua chú gọi cho cháu ạ?”
Công ty Gia Lợi Đắc hiện vẫn trực thuộc Cục Văn vật, Nhan Như Ý chọn, Cục trưởng Lưu là đầu cũng thơm lây. Chưa xa, sang năm khi xin ngân sách, ông cũng thấy tự tin hơn hẳn.
Ông đang chuyện vui nên tâm trạng phơi phới, giọng sang sảng: “Là chú đây. Định gọi báo tin mừng cho cháu sớm, nhưng đó mới nhớ là cháu đang thi.”
Thật lúc đó nàng thi xong , nhưng đang bận dạo phố với Tống Dật Bình. Có điều, chuyện thì cần thiết báo cáo với Cục trưởng.
Cả ngày hôm đó, khóe miệng Nhan Như Ý cứ cong lên mãi.
Tối đó, Tống Dật Bình về đến nhà hỏi: “Có chuyện gì mà vui thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-386.html.]
“Anh đoán xem?”
“Được bình chọn là 'Giám đốc ưu tú quốc' ?”
“Sao đoán trúng ngay ?”
“Miệng em toe toét đến tận mang tai thế , chắc cũng chỉ chuyện đó mới em vui như .”
Nhan Như Ý đúng là vui. Không chỉ vui mà còn phấn khích dâng trào, đến tối ngủ , liền chủ động "khiêu chiến" Tống Dật Bình. Hai "đại chiến" hai hiệp, cuối cùng nàng mệt lử, mắt díp chìm giấc ngủ.
Một giây khi ngủ, nàng chợt nhớ quên hỏi Cục trưởng Lưu, giải thưởng thì Cục thưởng tiền . Nàng còn đang mua xe mà.
Ngày 25 nhận thưởng thì 24 lên đường Kinh Thành. Tống Dật Bình cũng Kinh Thành nhưng muộn hơn nàng một ngày. Anh học nghiên cứu sinh, năm đầu tiên mỗi tháng đều học một . Sang năm thì cần thường xuyên như nữa.
Chuyến thành phố bao trọn gói, cả lẫn về đều đặt vé giường , còn cử cả trưởng đoàn. Tổng cộng 4 , ngoài nàng và Tạ Vân Phi, còn Bí thư Thành đoàn Dương Ngọc Thanh và Chủ tịch Công đoàn thành phố Giả Hợp Sinh.
Chuyến tàu khởi hành lúc 9 giờ rưỡi sáng. Mọi hẹn tập trung ở Tòa thị chính. Nhan Như Ý đến nơi lúc đúng 9 giờ, cũng là giờ việc.
Cổng Tòa thị chính lính gác. Nàng gần, đưa giấy chứng nhận công tác : “Đồng chí, tìm Bí thư Thành đoàn Dương Ngọc Thanh. Anh hẹn hôm nay đến đây.”
Người lính gác nhận thông báo từ hôm qua, khi kiểm tra giấy tờ liền cho nàng .
Nhan Như Ý sân tòa thị chính thì tiếng chuông xe đạp phía , nàng vội nép lề. Chiếc xe đạp dừng ngay bên cạnh: “Như Ý, em đến đây?”
Nhan Như Ý đầu , thì là Lý Thành Hải.
Lần cuối nàng gặp Lý Thành Hải là dịp Tết, khi đến chúc Tết bà nội. Bà nội ở nhà bác cả, lúc đó Nhan Như Bình về ngoại, Lý Thành Hải cũng cùng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lần gặp, Nhan Như Ý thấy Lý Thành Hải đủ béo . Hôm nay gặp , cảm giác còn béo thêm một vòng nữa. Mắt híp , trông càng giống một quả bóng.