Nói đến cái , Nhan Như Ý còn thấy khá hổ, “Đâu tới phiên em tay, Phùng Đại Hà và Watanabe còn đủ cho đồng chí cảnh sát nhét kẽ răng. Không hai bọn họ cảnh sát đè xuống , cái gã Watanabe chút khỏe, cảnh sát đè xuống , còn đạp loạn xạ. Em sợ đạp trúng cái túi du lịch hỏng mất đầu Phật, liền định kéo cái túi du lịch chỗ khác, kết quả qua quai túi du lịch vướng ngã, chân liền trẹo.”
Tống Dật Bình nhận xét sắc bén, “Hạ bàn vững, nên dễ té ngã. Sau vẫn là nên theo học đ.á.n.h quân thể quyền , cường kiện thể.”
Nhan Như Ý giả điếc, mặt cửa sổ xe bên ngoài.
Kết quả , phát hiện đây là đường về nhà.
“Bây giờ , về nhà ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Đến bệnh viện kiểm tra chân của em.”
“Chỉ là trẹo một chút thôi, động đến xương cốt, về nhà bôi chút dầu hoa hồng là .”
Tống Dật Bình hù dọa nàng, “Lỡ như thương đến xương, kịp thời trị liệu, đường sẽ què đấy. Nếu em què, thì chúng về nhà.”
Nhan Như Ý dọa sợ, thúc giục Tống Dật Bình, “Vậy lái nhanh lên.”
Gần nhất chính là bệnh viện Đệ Nhất, Tống Dật Bình lái xe đến bệnh viện Đệ Nhất, đỗ xe xong, bế Nhan Như Ý từ xe xuống, bế nàng đại sảnh bệnh viện, tìm một cái ghế cho nàng xuống, đăng ký khám gấp, bế Nhan Như Ý đến phòng cấp cứu.
Bác sĩ cấp cứu kiểm tra cho Nhan Như Ý một chút, với hai , “Phỏng chừng là thương đến xương, nếu yên tâm thì thể chụp X-quang xem thử.”
Bác sĩ kê đơn kiểm tra, Tống Dật Bình thanh toán tiền, bế Nhan Như Ý chụp X-quang.
Sau khi phim, đưa cho bác sĩ xem, xác thực là thương đến xương.
Tống Dật Bình lúc mới yên tâm.
Bác sĩ kê cho t.h.u.ố.c bôi hoạt huyết hóa ứ, dặn dò Nhan Như Ý hai ngày ít hoạt động, nghỉ ngơi nhiều, cho bọn họ về.
Về đến nhà Nhan Như Ý mới nhớ , xe đạp của nàng vẫn còn đang ở chỗ quán .
Tống Dật Bình đến quán đạp xe về.
Sau khi về nhà bôi t.h.u.ố.c mỡ lên chân cho Nhan Như Ý, bôi xong từ từ xoa bóp cho t.h.u.ố.c tan .
Nhan Như Ý còn ăn cơm tối, bếp nấu cho nàng một bát mì trứng.
Lăn lộn đến hơn 10 giờ mới ngủ.
Sáng hôm tỉnh dậy, Tống Dật Bình liền xem chân của nàng .
Hình như là còn đỏ và sưng hơn hôm qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-363.html.]
Tống Dật Bình an ủi nàng, “Đây là hiện tượng bình thường, đừng cử động, nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai là thể tiêu sưng .”
Vừa lúc là Chủ Nhật, cũng cần , thật cũng tiện cho nàng ở nhà nghỉ ngơi.
Ăn sáng xong, Tống Dật Bình bôi t.h.u.ố.c cho nàng, bế nàng ghế chơi cùng Đại Hoa.
Lúc Nhan Minh Đào tới, Nhan Như Ý đang cầm một cành cây trêu Đại Hoa.
Nhan Như Ý, “Anh hai, tới đây?”
Nhan Minh Đào trả lời nàng, quanh một lượt, thấy Tống Dật Bình.
“Dật Bình ?”
“Anh mua chân heo .”
Tống Dật Bình nàng thương ở chân, căn cứ theo nguyên tắc ăn gì bổ nấy, hầm chân heo cho nàng tẩm bổ.
Nhan Như Ý còn thấy bực bội, đây chẳng là đang , chân của nàng là chân heo .
Có điều chân heo hầm đậu nành vẫn là thơm.
Liền mặc cho Tống Dật Bình mua chân heo.
Nhan Minh Đào hỏi nàng, “Hôm qua em cãi với Dật Bình ?”
“Không cãi, ai tụi em cãi ?”
“Mẹ . Hôm qua em mãi về nhà, Dật Bình gọi điện thoại tìm em, máy. Mẹ hai đứa chắc chắn là cãi , sáng sớm liền thúc qua đây xem thử.”
“Không cãi, hôm qua em hùng .”
Nói nàng nhẹ nhàng nhấc chân trái lên, kiêu ngạo , “Anh hai, thấy , đây là huân chương hùng.”
Nhan Minh Đào lúc mới để ý, em gái cứ ghế nhúc nhích, chân trái cũng mang giày.
“Chân em ?”
“Bị trẹo.”
Nhan Minh Đào giật , “Em học Tứ Hà nhảy tường ?”