Tống Dật Bình mở tủ, hỏi Nhan Như Ý: “Hôm nay mặc bộ nào?” Nhan Như Ý thích mặc váy liền áo, trong tủ cũng là váy liền áo, treo đầy cả một tủ.
“Cái màu vàng nhạt .” Tống Dật Bình lấy váy qua, Nhan Như Ý nhận lấy. “Sao đại ca đột nhiên mời chúng ăn cơm?”
Tống Dật Bình cũng cảm thấy kỳ lạ, trong ấn tượng của , vợ chồng Dương Thế Nguyên từng mời ai đến nhà ăn cơm. Hắn thậm chí còn nghi ngờ hai vợ chồng Dương Thế Nguyên sắp ly hôn. Chuyện bằng chứng, thể bừa. “Hai đứa kết hôn lâu như , vợ chồng họ cũng mời em ăn bữa cơm nào. Lần lẽ là tròn bổn phận của đại ca.”
Tuy Nhan Như Ý đối với Tống Mạn Lệ ấn tượng , nhưng đối với Dương Thế Nguyên ấn tượng tệ. Lúc nàng và Tống Dật Bình kết hôn, Dương Thế Nguyên còn mừng 500 đồng tiền. Hơn nữa trong những nhà họ Tống, Tống Dật Bình chỉ quan hệ với , chứng tỏ nhân phẩm vẫn .
Vừa hai ngày nàng giám định đồ cổ cho một nước ngoài, đó đưa 300 đồng ngoại hối, nàng còn dùng, liền cùng Tống Dật Bình đến cửa hàng hữu nghị, mua cho vợ Dương Thế Nguyên là Đổng Oánh Tuyết một chiếc khăn lụa hoa hai mặt, Dương Thế Nguyên thích uống , liền tặng một hũ Long Tỉnh Tây Hồ loại nhất. Cho con của họ là Dương Trì mua hai hộp bánh quy, và một khẩu s.ú.n.g đồ chơi tự động mà con trai đều thích. Mấy thứ cửa hàng bách hóa cũng bán. đồ bán ở cửa hàng hữu nghị, đều là hàng xuất khẩu chuyển sang tiêu thụ nội địa, bất luận là bao bì chất lượng, đều cao hơn hàng bán ở bách hóa bao nhiêu cấp bậc.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đi ngang qua cửa hàng hoa, Nhan Như Ý bảo Tống Dật Bình dừng xe, cửa hàng hoa mua một bó.
Nhà Dương Thế Nguyên ở tại khu tập thể của Viện Kiểm sát thành phố. Khu tập thể đều là nhà lầu 6 tầng, nhà Dương Thế Nguyên ở tầng 3. Tống Dật Bình gõ cửa, Đổng Oánh Tuyết mở. Có lẽ vì Đổng Oánh Tuyết công tác giáo dục, khí chất dịu dàng, diện mạo cũng thuộc kiểu đoan trang.
Lần đầu tiên Nhan Như Ý gặp Đổng Oánh Tuyết, là lúc nàng và Tống Dật Bình kết hôn. Lần thứ hai là lúc mừng thọ ông nội Tống, thứ ba chính là . Hai , Đổng Oánh Tuyết tuy mặt cũng mang theo nụ , nhưng nụ giống như phát từ nội tâm, chút miễn cưỡng. Lần chân thành hơn nhiều. “Mời , Thế Nguyên còn đang nhắc đấy.” Bà mời hai nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-341.html.]
Dương Trì theo bên cạnh, bà với bé: “Mau gọi chú thím con.” Dương Trì mới 4 tuổi, chút sợ lạ, nấp lưng Đổng Oánh Tuyết, nhỏ giọng gọi: “Chú… thím…”
Nhan Như Ý đưa khẩu s.ú.n.g đồ chơi cho bé, lúc Dương Trì mới từ lưng Đổng Oánh Tuyết , nhận lấy s.ú.n.g đồ chơi: “Cảm ơn thím ạ.”
Đổng Oánh Tuyết vỗ vỗ con: “Đi với ba, chú thím tới .” Dương Trì ôm s.ú.n.g đồ chơi mới, lẫm chẫm chạy bếp.
Nhan Như Ý đưa quà và bó hoa cho Đổng Oánh Tuyết. Điều kiện gia đình Đổng Oánh Tuyết tệ, liền mấy thứ thể mua ở cửa hàng bách hóa. Vậy đều là mua từ cửa hàng hữu nghị. Bà ái ngại: “Cũng ngoài, còn mang quà quý như , đừng thế nữa nhé.” Bà mời Nhan Như Ý và Tống Dật Bình xuống sô pha, tìm bình cắm hoa, cắm hoa , đặt lên bàn : “Đẹp quá, là Như Ý chọn.”
Dương Thế Nguyên cũng từ bếp , đeo tạp dề, tay còn cầm xẻng nấu ăn. Nhan Như Ý cũng thật sự ngờ, nhà họ thế mà là Dương Thế Nguyên cầm muỗng. Xem quan hệ của và Đổng Oánh Tuyết, cũng căng thẳng như vẻ bề ngoài.
Dương Thế Nguyên: “Hai đứa cứ chơi, còn hai món nữa là xong.”
Tống Dật Bình: “Chỉ 5 ăn, cần nấu nhiều món .”
“Không đãi chú, là đãi em dâu. Chú nếu rảnh rỗi, thì qua đây bóc cho mấy củ tỏi.” Tống Dật Bình dậy bếp.
Đổng Oánh Tuyết với Nhan Như Ý: “Chuyện em học nghiên cứu sinh tại chức, Thế Nguyên với chị . Vận khí của em thật , Bộ Giáo d.ụ.c mới một văn bản thông báo về công tác học vị thạc sĩ, tiến sĩ cho nhân viên tại chức.” Bà lấy hai tập tài liệu từ bàn , đưa cho Nhan Như Ý.