Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 340

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:27:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Dật Bình vốn định với nàng chuyện tối mai đến nhà Dương Thế Nguyên ăn cơm, lúc thấy, cái gì cũng quên sạch, trực tiếp đè lên. Nhan Như Ý dùng cánh tay đẩy , “Đồng chí Tống, bình tĩnh, mời xem quyển sách .”

 

Nhan Như Ý khăng khăng sách , Tống Dật Bình liền xoay xuống khỏi nàng, Nhan Như Ý đẩy quyển sách đang xem đến mặt . Tống Dật Bình thấy tiên một hàng chữ: Người hai mươi tuổi, bốn ngày một ; ba mươi tuổi, tám ngày một ; bốn mươi tuổi, mười sáu ngày một ; năm mươi tuổi, hai mươi mốt ngày một ; sáu mươi tuổi, một tháng một .

 

Tống Dật Bình khép sách xem bìa, 《Hoàng Đế Nội Kinh》. Hắn Nhan Như Ý sách tạp, thiên văn địa lý, nhân văn kinh tế, tình yêu võ hiệp, cái gì cũng xem. Không ngờ nàng ngay cả kinh điển y học cổ đại thế cũng xem.

 

“Lấy ở ?”

 

“Hôm nay tan , ở ngã tư một sạp sách cũ, em liền mua một quyển. Lão Tống đồng chí, đoạn thấy rõ chứ, bây giờ đang ở giữa hai mươi và ba mươi tuổi, bốn ngày một và tám ngày một lấy giá trị trung bình, chính là sáu ngày một , nếu thì…” Nhan Như Ý lật sách, tìm nội dung cần tìm, chỉ cho Tống Dật Bình xem, “Vào phòng quá độ, tông gân trì túng, phát vi gân nuy, cập vi bạch dâm… Đoạn cần em phiên dịch chứ.”

 

Nhan Như Ý vỗ vỗ , năng thấm thía: “Lão Tống đồng chí, tế thủy trường lưu (giữ gìn lâu dài) a.”

 

Hai dựa quá gần, từng trận hương thơm xộc thẳng mũi Tống Dật Bình. Một cái cúi đầu, hai luồng trắng nõn đập thẳng mắt, theo động tác mà nhấp nhô. Tống Dật Bình nào còn tâm trí để ý cái gì mấy ngày một , một cái xoay liền đè lên.

 

“Từ ngày mai bắt đầu chấp hành.”

 

“Ngày mai ngày mai, ngày mai bao nhiêu mà kể. Lão Tống đồng chí, tư tưởng trì hoãn là … Ưm ưm ưm… Tắt đèn, tắt đèn!”

 

Nhan Như Ý da mặt mỏng, đến bây giờ vẫn ngại ngùng khi bật đèn việc. Tuy Tống Dật Bình cảm thấy đèn sáng càng , nhưng vẫn duỗi tay, tắt đèn . …

 

Ngày hôm Tống Dật Bình chạy bộ buổi sáng trở về, Nhan Như Ý vẫn còn lười biếng giường chịu dậy. Tống Dật Bình kéo nàng dậy, “Thể chất em yếu quá, dậy cùng tập đ.ấ.m bốc , rèn luyện sức khỏe.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-340.html.]

Nhan Như Ý chịu, “Đêm qua lao lực quá độ, eo đau chân mỏi, dậy nổi.”

 

Tống Dật Bình kéo nàng đến bên cạnh, “Lại đây xoa bóp cho.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Nhan Như Ý liền bò đến mặt Tống Dật Bình, dang rộng tứ chi. Tống Dật Bình xoa eo cho nàng. Một đôi bàn tay to mang theo vết chai mỏng, xoa bóp nặng nhẹ, Nhan Như Ý thoải mái đến nheo cả mắt, rên rỉ như mèo con.

 

Tống Dật Bình cảnh cáo nàng: “Hôm nay còn ?”

 

Nhan Như Ý cảm thấy cần trịnh trọng thảo luận một chút về vấn đề tần suất. “《Hoàng Đế Nội Kinh》 là kinh điển y học, lời của lão tổ tông vẫn là đạo lý nhất định, d.ụ.c nhiều thương .”

 

Tống Dật Bình: “Em cảm thấy mệt ?”

 

Cái đó thì , mấy lời như lao lực quá độ, eo đau chân mỏi dậy nổi, nàng chỉ là tùy tiện thôi, bản chất vẫn là rời giường rèn luyện. Ngược , mỗi đêm khi “ việc”, ngày hôm nàng đều tinh thần no đủ, sảng khoái. Trịnh Phượng Hà mỗi ngày thấy nàng, đều nàng sắc mặt hồng nhuận, khí sắc đặc biệt . Không chỉ một như , dì Hoa thấy nàng cũng trêu ghẹo: “Nhìn khuôn mặt nhỏ dễ chịu kìa.”

 

Điều đủ để chứng minh, ít nhất nàng là túng d.ụ.c quá độ.

 

Tống Dật Bình: “Sao , chúng là vợ chồng, thiết nhiều một chút bình thường . Chỉ cần tinh thần , cảm thấy mệt mỏi, thì đó là bình thường, cần câu nệ mấy ngày một .” Nói xong vỗ vỗ lên cái m.ô.n.g nhỏ vểnh của nàng: “Hôm nay tan về sớm một chút, đại ca mời chúng qua ăn cơm.”

 

Nhan Như Ý lập tức bò dậy: “Đại tẩu , trường hợp của em, thể học nghiên cứu sinh tại chức ?”

 

“Hôm qua đại tẩu về nhà đẻ, hôm nay mới về. Vừa hôm nay qua hỏi chị luôn.”

 

 

Loading...