Bể bơi sân vận động là bể trong nhà, bên trong tổng cộng hai bể, một bể nước cạn, một bể nước sâu. Nhan Như Ý là đầu tiên bơi, Tống Dật Bình liền đưa nàng đến bể nước cạn. Anh bảo Nhan Như Ý xuống mép bể, xoa bóp tay chân cho nàng, phòng khi xuống nước chuột rút. Xoa bóp xong mới dắt nàng, từ thang vịn xuống.
Vừa xuống nước, Nhan Như Ý cảm thấy như sắp bay lên. Điều nàng thấy mất an , vội vàng bám chặt lấy cánh tay Tống Dật Bình. Tống Dật Bình: “Em cứ trong nước quen một chút, đừng căng thẳng, ở ngay bên cạnh.”
Nhan Như Ý từ từ buông tay Tống Dật Bình . Tống Dật Bình nàng chăm chú, tay vẫn giơ hờ, sẵn sàng đỡ nàng bất cứ lúc nào. Nhan Như Ý trong bể một lúc, dần dần thích ứng. Tống Dật Bình dắt nàng chậm rãi trong nước, để nàng quen với cảm giác ở trong nước. “Giờ thấy thế nào?”
Nhan Như Ý: “Em cảm giác sắp biến thành một con cá, tha hồ bơi lội trong nước.”
Tống Dật Bình: “…” Vợ quá tự tin, nhiệm vụ giảng dạy của Đoàn trưởng Tống, áp lực lớn. “Học nín thở .”
Tống Dật Bình dạy nàng kỹ xảo nín thở: “Trước tiên há to miệng hít , dồn khí xuống bụng, phồng má. Sau đó úp mặt nước, tai cũng ngập , cần dùng tay bịt mũi. Nào, dắt em, em nín thử xem.”
Nhan Như Ý theo lời Tống Dật Bình, bám tay , úp mặt xuống nước. Chỉ ba bốn giây, nàng vội ngẩng lên, ngẩng lên quá mạnh, suýt nữa thì ngã. Tống Dật Bình vội vàng ôm lấy nàng. Nhan Như Ý nín thở đến mức chảy cả nước mắt: “Suýt nữa thì sặc nước. Lần sặc nước ?”
Tư duy của Nhan Như Ý nhảy quá nhanh, Tống Dật Bình nghĩ một lúc mới hiểu nàng đang đến vụ ngã lúc cứu trợ ở tỉnh Nam. Nàng tuy , nhưng phỏng chừng đến giờ vẫn còn sợ. Lúc đó đúng là nguy hiểm thật, nước chảy quá xiết, cuốn là cuốn luôn. Anh xoa xoa cái mũ bơi ướt sũng của Nhan Như Ý, ôn tồn : “Trình Siêu kéo lên ngay, sặc nước.”
Nhan Như Ý đầu xuống nước, Tống Dật Bình bắt đầu dạy từ những cái đơn giản nhất: nín thở, thở , nổi… Học cả một buổi chiều, cũng mới chỉ học cách nổi tại chỗ. Mà vẫn là Tống Dật Bình dùng tay đỡ ở . Cứ đà , tám phần là sẽ thua La Tuệ Tuệ.
Học một lúc, nàng leo lên mép bể : “Anh bơi cho em xem .”
“Vậy em yên đấy, tự ý xuống nước một .” Nhan Như Ý thúc giục bơi nhanh. Tống Dật Bình hai chân đạp thành bể, lập tức vọt một đoạn xa, đó duỗi tay bơi. Động tác lưu loát mượt mà, thua gì vận động viên bơi lội chuyên nghiệp.
Rất nhanh bơi một vòng . Nhan Như Ý hâm mộ đến hai mắt sáng rỡ: “Lão Tống, bơi giỏi thật. Anh học bao lâu thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-338.html.]
Tống Dật Bình nghĩ nghĩ: “Một buổi chiều là .”
Nhan Như Ý: “…” Nàng tuyệt đối thừa nhận là ngốc. Chắc chắn là do phương pháp giảng dạy của Đoàn trưởng Tống đúng. “Lúc dạy dạy thế nào, dạy em y như thế .”
Tống Dật Bình: “ bên mép bể, ông đạp một phát cho rơi xuống.”
Nhan Như Ý: “… Dục tốc bất đạt. Em thấy vẫn là nên học từ từ.” Tống Dật Bình rầu rĩ, vươn tay về phía Nhan Như Ý: “Xuống đây.” Nhan Như Ý nhảy xuống, Tống Dật Bình liền đỡ lấy nàng.
Một buổi chiều, Nhan Như Ý thể bơi vài quãng ngắn trong nước. Nàng lập tức tự tin, cảm thấy chắc chắn sẽ thắng La Tuệ Tuệ.
Từ bể bơi , hai về phòng đồ nam nữ riêng. Nhan Như Ý nay quen phơi bày cơ thể ở nơi công cộng, quần áo xong liền vội vàng . Vừa khỏi phòng đồ, gọi nàng từ phía : “Như Ý!”
Nàng đầu , kinh ngạc xen lẫn vui mừng: “Tuệ Mẫn!”
Lý Tuệ Mẫn: “Cậu đổi nhiều quá, tớ dám nhận . Cậu bơi một ?”
Nhan Như Ý: “Tớ cùng chồng tớ. Cậu một ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Tớ cùng em gái. Nó ngoài .”
Tống Dật Bình từ phòng đồ nam . Nhan Như Ý giới thiệu cho Lý Tuệ Mẫn: “Đây là chồng tớ, Tống Dật Bình.” Rồi với Tống Dật Bình: “Đây là bạn học đại học của em, Lý Tuệ Mẫn.”