“Đây là hồ sơ cá nhân của Chu Huệ Lệ, chị xem qua .”
“Ừ, đưa đây cho chị.”
Buổi chiều mới , Vu Cẩm Tú liền dẫn Chu Huệ Lệ qua, gõ cửa văn phòng Nhan Như Ý: “Giám đốc Nhan, Chu Huệ Lệ đến ạ.” Nhan Như Ý: “Mời .”
Chu Huệ Lệ bước , cúi chào: “Chào Giám đốc Nhan.” Chu Huệ Lệ trông giống Ngô Mỹ Lệ, đều cao ráo, dáng đầy đặn, vẻ ngoài khỏe khoắn, rạng rỡ. Trang điểm cũng thời thượng, tóc uốn sóng lớn, mặc một chiếc váy liền màu đỏ rực. Nhìn qua cách ăn mặc trang điểm, thể thấy là cá tính mạnh mẽ.
Vu Cẩm Tú dẫn đến rời . Nhan Như Ý chỉ chiếc ghế bàn việc: “Đồng chí Chu Huệ Lệ, mời .” Chu Huệ Lệ thoải mái xuống ghế.
Nhan Như Ý lật xem hồ sơ của Chu Huệ Lệ: “Trên , cô đây ở xưởng dệt, vì nghỉ việc? Theo , lương bổng phúc lợi ở xưởng dệt .”
Chu Huệ Lệ thản nhiên: “Vì đ.á.n.h quản lý vật tư của phân xưởng chúng .”
Nhan Như Ý: “…”
Chu Huệ Lệ cũng giấu giếm: “ là góa phụ, chồng qua đời năm . con, cũng tái giá. Đương nhiên, thủ tiết vì chồng, mà là gặp phù hợp. Người quản lý vật tư ở phân xưởng là em vợ của chủ nhiệm phân xưởng, tác phong đắn, động tay động chân với nữ công nhân.” “Sau khi chồng mất, ông cứ dây dưa với . Lúc đến kho lĩnh vật tư, ông chặn ở kho giở trò lưu manh. đ.á.n.h cho ông một trận, đ.á.n.h hỏng ‘cái đó’ của ông . Còn chữa , cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-336.html.]
Nhan Như Ý nhịn xen : “Đánh lắm.”
Chu Huệ Lệ : “Giám đốc Nhan, chị là đầu tiên đ.á.n.h đấy. Mẹ đẻ còn bảo nên xúc động, kêu nhịn .”
“Không thể nhịn. Nhịn thì ông sẽ voi đòi tiên. Đây cũng của cô, ngược cô là nghỉ việc ở xưởng dệt?”
Chu Huệ Lệ thẳng thắn: “Người nhà ông sợ lớn chuyện, nên dám kiện , nhưng yêu cầu rời khỏi xưởng dệt. Em dâu cũng ở xưởng dệt, cứ cầu xin mãi. cô thế cô, đành rời . Dù ‘cái đó’ của ông cũng hỏng , dù thất nghiệp cũng thiệt. Vừa thấy bên tuyển nhân viên nghiệp vụ, nên đến thử xem. Tình hình cá nhân của là như .”
Qua trao đổi với Chu Huệ Lệ, Nhan Như Ý cảm thấy cô thực là dễ giao tiếp. Khả năng biểu đạt ngôn ngữ cũng tệ. Rất thích hợp nhân viên nghiệp vụ. Liền với Chu Huệ Lệ: “Cá nhân nể phục cô. cô giấy giới thiệu của tổ dân phố, chúng vẫn cần xác minh tình hình của cô. với cô một tiếng, nếu cô chấp nhận , thì về nhà chờ tin tức. Nếu chấp nhận , chúng tôn trọng ý nguyện cá nhân, sẽ miễn cưỡng. Hy vọng cô thể hiểu.”
Xưởng dệt thành phố là xí nghiệp quốc doanh lớn, lương bổng phúc lợi đãi ngộ đều . Nếu lý do đặc biệt, sẽ ai chủ động rời . Nếu đúng như lời Chu Huệ Lệ , là vì quản lý vật tư giở trò lưu manh, cô đ.á.n.h thương ông , bất đắc dĩ mới rời xưởng dệt. Nguyên nhân , Nhan Như Ý thể chấp nhận. Thậm chí còn cảm thấy, đ.á.n.h hỏng ‘cái đó’ của ông vẫn còn là nhẹ. Tốt nhất là đ.á.n.h cho phế luôn.
nếu Chu Huệ Lệ dối, cô rời vì một lý do cá nhân mấy ho nào đó, thì là chuyện khác. Người như , Gia Lợi Đắc sẽ nhận. Nói với cô một tiếng, cũng là tôn trọng cô .
Chu Huệ Lệ thản nhiên: “ chấp nhận , cũng thể hiểu.” Nhan Như Ý liền bảo cô về nhà chờ tin.
Sau đó nàng gọi Vu Cẩm Tú qua, bảo cô cử đến tổ dân phố nơi Chu Huệ Lệ ở, tìm hiểu xem lời Chu Huệ Lệ thật . Vu Cẩm Tú nhanh báo cáo kết quả xác minh. “Em bảo Tiểu Chu đến tổ dân phố hỏi . Những gì Chu Huệ Lệ cơ bản là thật. Cô đúng là đ.á.n.h thương chỗ đó của em vợ chủ nhiệm phân xưởng. Cụ thể thương đến mức nào thì , chỉ là giờ vẫn đang bác sĩ.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.