Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 332

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:27:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Lúc ngoài tớ với , trưa nay tớ ăn ở ngoài với .” La Tuệ Tuệ lúc mới yên tâm.

 

Đường Hoàng Hà ở ngay gần cửa hàng bách hóa. La Tuệ Tuệ và Khương Hạo một , nên cô dẫn Nhan Như Ý đường tắt. “Đi xuyên qua con hẻm là đến đường Hoàng Hà, tiệm mì đó ở ngay đối diện bên đường.”

 

Đây thuộc khu dân cư của tổ dân phố hai. Cả khu đều là nhà cũ, nhà cửa cũng xưa, tường sân tương đối thấp. Đi trong hẻm, thể thấy cả tình hình trong sân. Nhan Như Ý vô tình liếc qua, kéo La Tuệ Tuệ : “Tuệ Tuệ, khoan hãy .”

 

La Tuệ Tuệ sang tiểu viện bên cạnh, trừ bỏ trong sân bày bừa nhiều tạp vật, còn cũng khác mấy tiểu viện khác. Nhan Như Ý chỉ về phía một góc sân: “Cậu xem chỗ đó.”

 

La Tuệ Tuệ theo hướng tay nàng, thấy ở đó một đống mảnh sứ vỡ. Trong sân chất đống quá nhiều đồ, cái đầu tiên cô cũng chú ý tới. thấy, cô cũng manh mối gì, liền hỏi Nhan Như Ý: “Đống mảnh sứ ? Cậu đừng với tớ, tất cả chỗ đều là sứ men xanh thời Tống đấy nhé?”

 

“Không , nhưng đống mảnh sứ đúng là chút lai lịch.” Bên trong đồ thời Đường, đồ đời Minh, đồ đời Thanh, còn cả thời Dân quốc. Mảnh lớn nhất to bằng lòng bàn tay, mảnh nhỏ thì cỡ móng tay. Nhà bình thường, ai chất nhiều mảnh sứ vỡ như trong nhà.

 

Cửa sân khép hờ, Nhan Như Ý cũng trong phòng ai , liền ở cổng . Sân nhà là kiểu tứ hợp viện nhỏ điển hình, chỉ là nhà cửa cũ nát, trong sân cũng bừa bộn, đông một đống tây một đống là đồ đạc linh tinh. Nhìn kỹ một lúc, nàng phát hiện thêm manh mối.

 

Lúc còn ở Cục Di sản Văn hóa, thỉnh thoảng nàng chạy sang trung tâm chữa trị, xem Chu Trường Lâm bọn họ phục chế đồ cổ. Những vật liệu dùng để chữa trị, nàng ít nhiều cũng một ít. Đống đồ chất trong tiểu viện , đều là vật liệu dùng để chữa trị đồ cổ, phần lớn là dùng để chữa trị đồ sứ.

 

Nàng đang mải , cửa nhà chính "kẽo kẹt" một tiếng mở , từ bên trong một đàn ông trạc hơn 50 tuổi, ăn mặc cũng coi như sạch sẽ, chỉ là tóc tai chút khác thường, giống hệt như trong tranh vẽ Lỗ Tấn , sợi nào sợi nấy đều dựng . Người đàn ông thấy Nhan Như Ý và La Tuệ Tuệ, cau mày hỏi: “Hai cô cửa nhà gì?”

 

Nhan Như Ý chỉ đống mảnh sứ vỡ ở góc sân: “Đồng chí, nhà ông nhiều mảnh sứ vỡ ?”

 

Người đàn ông: “Cô hỏi cái gì?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

công tác liên quan đến văn vật, chút tò mò, nên hỏi một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-332.html.]

 

Người đàn ông đ.á.n.h giá Nhan Như Ý từ xuống một lượt, dường như tin lắm, trả lời qua loa: “Không gì dùng, chất đống ở đó chơi thôi.” Nói xong, ông từ trong đống mảnh sứ nhặt lên một mảnh, cầm về phòng. "Kẽo kẹt" một tiếng, cửa đóng .

 

Nhan Như Ý với La Tuệ Tuệ: “Đi thôi.”

 

La Tuệ Tuệ: “Người , trông cứ quái quái.”

 

“Cậu thấy cái giũa trong tay ông ?”

 

La Tuệ Tuệ mờ mịt: “Tớ để ý. Tay ông cầm giũa ?”

 

“Ông cầm một cái giũa nhỏ, là loại độ cong, chuyên dùng để chữa trị đồ sứ. Vừa ông nhặt một mảnh sứ vỡ về phòng. Tớ nghi ngờ ông đang chữa trị đồ sứ.”

 

“Vậy hỏi ông ?”

 

“Chúng ông là ai, đang gì, ngoài ông , trong phòng còn ai khác . Hai đứa tùy tiện an .”

 

La Tuệ Tuệ thần kinh thô, hề nghĩ đến vấn đề an . Nhan Như Ý , cô cũng cảm thấy hai nữ đồng chí bọn họ, đừng cho , mà dù cho , cũng thể tùy tiện theo nhà. Lỡ như trong phòng là thì , với vóc dáng nhỏ bé của hai đứa, còn đủ cho bẻ một cánh tay.

 

Nhan Như Ý: “Ngày mai tớ cùng Hạ Bằng Phi qua đây, đến tổ dân phố hỏi thăm hẵng tính.”

 

Hai ăn mì, dạo chơi bên ngoài một lát về nhà. Nhan Như Ý vì an ủi Đoàn trưởng Tống hôm nay " ", nên tạt qua tiệm gà Thái Phong. Tiệm gà Thái Phong là tiệm nổi tiếng nhất Kinh Thị, lịch sử hàng trăm năm.

 

 

Loading...