Thời sự lúc đầu đưa tin về hoạt động của các lãnh đạo, tiếp theo là tin tức trọng đại trong nước. “Do ảnh hưởng của đợt mưa lớn gần đây, nhiều nơi ở tỉnh Nam xảy lũ lụt nghiêm trọng, cơ sở vật chất công cộng hư hỏng nặng. Một khu vực ở huyện Vĩnh Tự xuất hiện hiện tượng sạt lở núi. Nhiều bộ ngành kích hoạt phương án khẩn cấp, công tác cứu hộ cứu nạn và di dời dân triển khai trật tự. Sau khi thiên tai xảy , Quân khu A và Quân khu B nhanh chóng điều động lực lượng cứu viện, tức tốc đến vùng thiên tai, tham gia nhiệm vụ cứu hộ cứu nạn…”
Tống Dật Bình chính là tỉnh Nam cứu trợ. Naxn Như Ý thấy bản tin , tai vểnh lên, mắt dán chặt màn hình TV. Khu vực chịu thiên tai vẫn đang mưa như trút, các nhân viên tham gia cứu hộ mặc áo mưa, , tất bật trong cơn mưa như trút nước, sắp xếp chỗ ở cho nạn nhân, di dời quần chúng mắc kẹt…
Nhan Minh Hải đột nhiên nhảy dựng lên, chỉ TV hô: “Là rể!”
Nhan Như Ý cũng thấy . Trong TV phóng viên đang phỏng vấn, Tống Dật Bình xuất hiện ở hậu cảnh, nước ngập đến ngang hông, lướt qua lưng đang phỏng vấn. Cũng là trượt chân cái gì vướng, bất ngờ ngã nhào xuống.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hình ảnh Tống Dật Bình chỉ lướt qua như , cảnh cuối cùng vẫn là lúc ngã.
Diệp Hồng Trân và Nhan Quốc Cường chỉ lo xem phóng viên phỏng vấn, chỉ thấy qua phía , rõ mặt mũi . Diệp Hồng Trân vội hỏi Nhan Minh Hải: “Vừa con rõ , chắc chắn là rể con ?”
Nhan Minh Hải khẳng định: “Chính là rể con. Anh rể còn mặc áo mưa, đó còn ngã. Không tin hỏi chị con, chị cũng thấy đúng ?”
Diệp Hồng Trân sắc mặt Nhan Như Ý, liền Nhan Minh Hải lầm, TV ban nãy, đúng thật là Tống Dật Bình. Bà vội hỏi Nhan Như Ý: “Con Tiểu Tống công tác , nó chạy đến tỉnh Nam cứu trợ?”
“Anh tỉnh Nam thật ạ. Con sợ lo lắng, nên dám .”
Diệp Hồng Trân sốt ruột yên: “Mưa lớn như , còn ngã? Tứ Hà (Minh Hải), con thấy ai đỡ nó dậy ?”
Nhan Minh Hải: “Hình như là tới đỡ ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-316.html.]
Diệp Hồng Trân: “Cái gì gọi là hình như? Rốt cuộc là đỡ ?”
Nhan Như Ý: “Có một cánh tay bên cạnh đưa kéo ạ.” Sau đó hình ảnh liền cắt .
Diệp Hồng Trân: “Có kéo là .” Bà bắt đầu lo lắng chuyện khác: “Sao nó đến cái áo mưa cũng mặc, lỡ cảm thì bây giờ? Có cách nào gửi áo mưa cho nó ?”
Nhan Quốc Cường: “Ở bộ đội mà phát áo mưa ? Tám phần là nó nhường cho dân chúng . Giờ bà gửi cũng gửi , cách xa như , dù cũng chắc gặp , thêm phiền.”
“Thế thì bây giờ, trời mưa cứ như trút nước .” …
Vì cái cảnh TV đó, cả nhà ai cũng thấy lo lắng. Nhan Như Ý cũng là đầu tiên , sạt lở núi khủng khiếp đến , chỉ trong nháy mắt, thể chôn vùi cả con .
Đêm đó nàng cũng ngủ ngon, cứ nhắm mắt là thấy hình ảnh Tống Dật Bình ngã trong nước. Giây Tống Dật Bình kéo lên khỏi mặt nước, giây liền thấy đất đá từ núi trượt xuống, ập về phía Tống Dật Bình và . Tống Dật Bình trượt chân, cả ngã nhào xuống nước.
Nhan Như Ý "A" một tiếng, giật tỉnh giấc. Nàng sờ đồng hồ gối, mới 2 giờ sáng.
Tại khu vực thiên tai xa ngàn dặm, đêm sâu, công tác cứu hộ vẫn đang tiếp tục. So với ban ngày, mưa ngớt một chút, nhưng nguy hiểm vẫn còn đó. Mấy ngày mưa lớn liên tục, đất đá núi sớm xói mòn tơi xốp, dễ xảy sạt lở nữa. Các chiến sĩ bộ đội đang tranh thủ từng giây, cứu hộ những mắc kẹt, di dời những dân cứu .
Tống Dật Bình cứu một mắc kẹt , định tiếp tục cứu hộ, thì bên cạnh hét lớn: “Đoàn trưởng Tống, chạy mau!”