Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 308

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:26:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Dật Bình nghiến răng, tự trải nghiệm để chứng minh cho Nhan Như Ý thấy, rốt cuộc "lão" (già) . Hai là chuyến tàu 3 giờ chiều hôm , cần vội vã, nên cứ phóng túng một chút. Cuối cùng Nhan Như Ý mệt đến nỗi đẩy Tống Dật Bình .

 

“Tống thúc thúc?”

 

Nhan Như Ý mệt đến mắt mở lên, liên tục gọi mấy tiếng “Tống ca ca”, Tống Dật Bình mới chịu buông tha nàng.

 

Ngày hôm , Nhan Như Ý ngủ đến hơn 10 giờ mới tỉnh. Sau khi dậy, hai tìm một quán ăn, ăn cơm xong, Tống Dật Bình thủ tục trả phòng, gọi taxi ga tàu. Về đến nhà là trưa ngày thứ ba.

 

Lúc chơi bên ngoài cũng thấy nhớ nhà, nhưng lúc đường về đặc biệt nhớ. Nhìn thấy cửa nhà, cảm thấy vô cùng thiết, cả như thả lỏng. “Cuối cùng cũng về đến nhà .”

 

Tống Dật Bình câu “nhà của nàng cho vui vẻ, xoa đầu nàng, lấy chìa khóa định mở cửa. Nhan Như Ý hiệu "Suỵt" với , rón rén dọc theo chân tường.

 

Nhan Như Ý dọc theo chân tường, miệng kêu "Meo meo".

 

Tống Dật Bình cũng thấy tiếng mèo kêu, âm thanh yếu ớt, con mèo chắc hẳn lớn. Anh cũng theo qua.

 

Cách đó xa chân tường một đống cỏ dại, Nhan Như Ý xổm xuống, vạch đám cỏ , từ bên trong ôm một con mèo con. Mèo con nhiều nhất cũng chỉ một tháng tuổi, lông đủ màu sắc, cảm giác như tất cả các màu lông đều mọc nó. Phỏng chừng là đói bụng, nó cũng sợ , cái đầu nhỏ cứ dụi dụi cánh tay Nhan Như Ý tìm đồ ăn.

 

Lúc kết hôn, Nhan Như Ý định xin Tiểu Hoa của Nhan Minh Hải, "bắt cóc" Tiểu Hoa về, nhưng Nhan Minh Hải sống c.h.ế.t đồng ý, nàng thiếu chút nữa là trộm Tiểu Hoa về thật. Sau đó sợ Nhan Minh Hải tìm thấy Tiểu Hoa sẽ , đành thôi.

 

Kết quả hôm nay về nhà nhặt mèo, Nhan Như Ý ôm mèo con lòng, vui vẻ : “Nhặt là của em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-308.html.]

 

Tống Dật Bình mở cửa sân, Nhan Như Ý đặt mèo con xuống đất. Dì Hoa giúp nàng chăm sóc rau trong sân , mọc lên xanh mơn mởn.

 

Chỉ là bếp lò trong nhà tắt từ lâu. Nhan Như Ý mở túi xách, lấy một túi bánh tiêu mặn, dùng cặp gắp than gắp một hòn than sống sang nhà dì Hoa bên cạnh.

 

Đi đến cửa nhà dì Hoa, lúc bà cũng từ trong nhà . Dì Hoa: “Dì nhà cháu động tĩnh, đang định qua xem cháu về .”

 

Nhan Như Ý đưa túi bánh tiêu mặn cho dì Hoa: “Đây là đặc sản Dương Thành, cho Cường Cường ạ.”

 

Dì Hoa trách: “Đi xa như , cháu còn nghĩ đến nó.” Thấy Nhan Như Ý cầm cặp gắp một hòn than sống: “Muốn nhóm lửa , cháu cứ qua gắp thẳng là , còn mang than qua gì.” Bà đưa Nhan Như Ý nhà, Nhan Như Ý đặt hòn than sống xuống, từ bếp than nhà dì Hoa gắp một hòn than mồi, về nhà nhóm bếp.

 

Bếp nhóm xong, nàng luộc cho mèo con một quả trứng, bẻ vụn lòng đỏ đút cho nó ăn. Mèo con đói bao lâu, ăn ngấu nghiến. Nhan Như Ý chống cằm, suy nghĩ xem nên đặt tên gì cho mèo con. Thật con mèo gọi là Tiểu Hoa thì hợp hơn, vì lông nó quá tạp. cái tên Tiểu Hoa chiếm dụng, Nhan Như Ý nghĩ ngợi nửa ngày, đưa tay chọc chọc nó: “Hay là mày cứ gọi là Đại Hoa .”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Đại Hoa lò ăn no xong, Nhan Như Ý tìm cho nó một cái hộp giày, lót thêm một chiếc áo cũ . Đại Hoa trèo hộp giày, thoải mái ngủ.

 

Lần Dương Thành, Nhan Như Ý mua ít quà. Lúc Nhan Như Ý đang chơi với mèo, Tống Dật Bình lấy hết quà . Cái thú nuốt mua ở Cảng Thành, Nhan Như Ý bày giá sách. Tống Dật Bình lấy cái mua ở Dương Thành , đặt hai cái cạnh . thật là một bộ.

 

Hai món đồ cổ thời Đường, lẳng lặng giá sách, Tống Dật Bình dường như thấy cả tiếng kim qua thiết mã, tiếng trống trận vang trời. Ở bên cạnh nghiên cứu văn vật lâu, quả nhiên cũng ảnh hưởng. Giây phút đó, thậm chí còn cảm thấy là một vị tướng quân cổ đại đang vung đao lưng ngựa.

 

Lúc dì Hoa qua, Nhan Như Ý đang ở luống rau hái dưa leo và đậu que. Mùa đậu que mọc nhất, mấy ngày hái, giàn treo đầy, hết lứa đến lứa khác, ăn kịp.

 

 

Loading...