Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 306

Cập nhật lúc: 2025-11-20 08:25:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Điều vượt qua nhận thức của Tống Dật Bình. một nghề quy tắc riêng, những quy tắc ngầm thành lệ, ngoài nhất vẫn là nên can thiệp.

 

Hai dạo một vòng, mua ít, nhưng mua về cơ bản đều là đồ giả. Mà dù là đồ thật, cũng sẽ vì xem hàng, mà những đến "nhặt của hời" bỏ lỡ. Ví dụ như cái thú nuốt (miếng giáp che vai) đặt ở góc khuất nhất. Cũng thể vì thú nuốt là đồ sứ, tranh chữ là những món đồ cổ đang hot, nên gần như ai ngó tới.

 

Nhan Như Ý thấy là dời . Thú nuốt thường là một cặp, để che hai bên bả vai. Lần ở Cảng Thành, nàng chỉ mua một chiếc, lúc đó nàng còn tiếc nuối. Không ngờ ở đây thấy thú nuốt, hơn nữa xem vẻ ngoài, dường như nó là một cặp với chiếc nàng mua ở Cảng Thành. Duyên phận đúng là quá lớn.

 

Nhan Như Ý liền kéo Tống Dật Bình xổm xuống sạp hàng đó, vờ như xem mấy món đồ khác, cuối cùng mới cầm cái thú nuốt lên, hỏi ông chủ: “Ông chủ, cái thú nuốt bao nhiêu tiền?”

 

Ông chủ là một đàn ông trạc 60 tuổi, để râu dê, vẻ cao thâm khó đoán. Nghe Nhan Như Ý hỏi giá, ông ngước mắt Nhan Như Ý, Tống Dật Bình bên cạnh. Phỏng chừng thấy hai ăn mặc tươm tất, vẻ là vợ chồng son, liền hét giá, giơ một bàn tay lật hai : “Cô mà cũng nhận thú nuốt, xem cũng là trong nghề. thách cô, một giá, 100 đồng.”

 

Chiếc Nhan Như Ý mua ở Cảng Thành, quy đổi Nhân dân tệ mới 8 đồng, mà ông đòi tận 100 đồng.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Tống Dật Bình thú nuốt đều là một cặp. Trong nhà một chiếc, Nhan Như Ý trúng cái , khẳng định là ghép thành một bộ với chiếc ở nhà. Anh cũng rành thứ , thấy Nhan Như Ý , liền chuẩn móc tiền. Kết quả là thấy Nhan Như Ý lấy từ trong túi hai đồng: “Hai đồng lấy, thì thôi.”

 

Tống Dật Bình: “…” 100 đồng trả giá còn 2 đồng, chênh lệch giá cũng quá lớn!

 

Ông chủ thổi râu trừng mắt: “Đây là thú nuốt mà danh tướng Lý Thịnh thời Đường từng dùng, thiếu một xu cũng bán. 100 đồng cô lấy , mua thì chỗ khác xem, đừng ở đây cản trở ăn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-306.html.]

 

Vừa dứt lời, "Tuýt" một tiếng còi vang lên, ngay đó liền hô: “Cảnh sát tới!”

 

Vừa cảnh sát tới, những bán hàng liền thuần thục gom đồ cổ sạp tấm vải lót, vác lên vai bỏ chạy. Lão râu dê cũng vội vàng thu dọn sạp hàng của , thấy Nhan Như Ý tay còn giơ 2 đồng, lão giật phắt lấy tiền, nhét cái thú nuốt lòng Tống Dật Bình, chạy biến. Vừa còn vẻ cao nhân thế ngoại, lúc chạy nhanh như ma đuổi, giống một ông lão 60 tuổi chút nào.

 

Cảnh sát chạy tới, Tống Dật Bình nhanh tay lẹ mắt nhét cái thú nuốt túi. Lúc cảnh sát đến, mấy sạp hàng chạy sạch, hiện trường chỉ còn một ít khách "săn đồ" kịp chạy. Cảnh sát lẽ cũng chỉ đến tuần cho lệ, định bắt ai thật, thấy sạp hàng chạy hết, họ liền giáo huấn vài câu qua loa, cũng nhanh chóng rời .

 

Đợi cảnh sát , Nhan Như Ý và Tống Dật Bình cũng vội vàng rời . Dù với phận của Tống Dật Bình, đúng là thích hợp xuất hiện ở nơi .

 

Ra khỏi hẻm, Tống Dật Bình mới lấy cái thú nuốt . Cái thú nuốt phẩm tướng còn hơn chiếc Nhan Như Ý mua ở Cảng Thành. Nhan Như Ý nhịn : “Nếu cảnh sát tới, 2 đồng chắc mua .”

 

Nàng giá 2 đồng, là để chờ ông chủ tăng giá lên. Nàng vốn định mua với giá 5 đồng, kết quả vì vụ náo loạn , mà 2 đồng mua . Chiếc nàng mua ở Cảng Thành là 8 đồng, nàng kiếm hời quá. Hơn nữa ghép thành một cặp với chiếc ở nhà, bù đắp sự tiếc nuối trong lòng.

 

Nàng vui vẻ, liền hào phóng vỗ vỗ ví tiền của Tống Dật Bình: “Đi, hôm nay em mời ăn gà hồ lô.”

 

Trên tàu hỏa, Trần Ngọc giới thiệu cho nàng món ăn nổi tiếng của Dương Thành, trong đó nhắc đến gà hồ lô. Gà hồ lô xưa nay mỹ danh là “Gà ngon nhất Trường An”. Vì khi chế biến, gà hình dáng giống quả hồ lô, nên gọi là “gà hồ lô”.

 

 

Loading...