Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 30

Cập nhật lúc: 2025-11-19 08:52:21
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhan Như Ý: " chuyên gia..."

 

"Liếc mắt một cái nhận cái gì sứ... là quốc bảo, chẳng chuyên gia là gì! Ai mà ngờ , cái thứ thèm , mà giờ đáng giá như thế. Chị , bây giờ ở Tiểu Bắc sườn núi . Giải phóng quân cũng đến, canh cả ngày lẫn đêm, sợ trộm. Theo , canh cũng chả ai dám trộm. Trưởng thôn họp thông báo , trộm là ' xổm trong đại lao', ai mà lá gan đó."

 

Liễu Xuân Chi tuôn một tràng cảm thán, sáp gần Nhan Như Ý, nhỏ: "Nói cũng , cái quốc bảo ... cũng coi như là do nhà chúng phát hiện nhỉ? Nếu lão Tam nhà , lúc bán đồ cũ tiện tay mang theo một mảnh, chính phủ chỗ chôn bảo bối. Nhà chúng cũng coi như lập công, thế nào cũng khen thưởng chứ? Chuyên gia Tiểu Nhan, chị là của chính phủ, là chuyên gia, trọng lượng. Chị giúp với chính phủ một tiếng, gì cũng thưởng cho nhà chúng ít tiền. Không thưởng tiền thì thưởng ít gạo, mì, dầu... thưởng gì cũng , chúng kén chọn!"

 

Dương Vĩnh Thanh cất hành lý xong , câu , liền : "Chẳng với chị , khen thưởng thì chị tìm thầy Tưởng hoặc đội trưởng Cổ mà . Đồng chí Tiểu Nhan phụ trách cái ."

 

"Đội trưởng Cổ" mà Dương Vĩnh Thanh , chính là dẫn đầu đội khảo cổ, tên Cổ Thắng. Người cao to, quanh năm cạo đầu trọc, tính tình nóng nảy, giọng thì to. Tuy là trí thức, nhưng ... y như thổ phỉ. Tưởng Đông Minh thì trái ngược, ít ít , cực kỳ nghiêm túc, khó chuyện.

 

Hai ông , Liễu Xuân Chi thấy ngoài đường còn vòng. Bà ý đó thật, nhưng dám với hai ông. Giờ thấy Nhan Như Ý, bà cảm thấy và Nhan Như Ý cũng coi như... quen , dễ bắt chuyện. Quan trọng nhất, bà thấy Nhan Như Ý là con gái, "da mặt mỏng", dễ chuyện, ngại từ chối. Cho nên mới nhắm Nhan Như Ý. Lỡ ... thành công, chẳng tiền cầm ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-30.html.]

Thảo nào cứ "Chuyên gia Tiểu Nhan" một, "Chuyên gia Tiểu Nhan" hai. Hóa là chờ ở đây. Nhan Như Ý liền thuận theo lời Dương Vĩnh Thanh, với Liễu Xuân Chi: "Đồng chí Dương đúng đấy ạ. Đội trưởng Cổ và thầy Tưởng đều là phụ trách. Chị yêu cầu gì, cứ thẳng với hai vị đó. Hoặc là chị với trưởng thôn, để trưởng thôn tranh thủ cho chị."

 

Liễu Xuân Chi: "..." Bà gan với trưởng thôn! Trong thôn phát hiện quốc bảo, trưởng thôn vênh váo lắm, mấy hôm nay đường cứ như bay, đầu ngẩng cao như gà trống. Ông đuôi, chắc vểnh lên tận trời . Bà "mặc cả" chuyện khen thưởng, trưởng thôn c.h.ử.i c.h.ế.t bà mới lạ.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Liễu Xuân Chi chút ngượng ngùng: "... cũng thuận miệng thôi, chứ cũng thật sự gì. Nói cho cùng, đây cũng là chúng cống hiến cho quốc gia, là chuyện vinh quang. Chuyên gia Tiểu Nhan, đồng chí Dương, hai bận , phiền nữa." Cũng mời Nhan Như Ý nhà uống nước ăn thịt mỡ nữa, bưng bát lủi mất.

 

Dương Vĩnh Thanh: "Mấy hôm cũng với em y hệt. Em bảo bà tìm đội trưởng Cổ hoặc thầy Tưởng. Chắc là bà dám. Thấy chị đến, lẽ nghĩ chị dễ chuyện, nên tìm chị đấy. Chị đừng để ý. Bà khen thưởng á? Nếu thưởng thật, cũng là thưởng cho chị, đến lượt bà ."

 

Nhan Như Ý thật sự nghĩ đến chuyện khen thưởng. Đó là công việc của cô mà. ... nếu Cục thật sự khen thưởng cô, cô đề đạt một nguyện vọng: Có thể ... tống Thẩm Chí Dân chỗ khác, đỡ cho Đường Diễm Na suốt ngày lượn lờ ở cửa hàng, cứ đến là cô chằm chằm, như sợ cô cướp mất Thẩm Chí Dân của nó. Cũng Đường Diễm Na nghĩ cái gì. Cô đói khát đến mức... cái "rác rưởi" cô vứt mà còn nhặt !

 

Hai lên xe. Dương Vĩnh Thanh khởi động máy, lái về phía Tiểu Bắc sườn núi.

 

 

Loading...