Nhan Như Ý mà trợn mắt há mồm: “Chuyện cũng quá đáng quá .”
“ , bình thường ai mà chịu nổi cái . Sau Lý Bảo Linh ly hôn, Triệu Ngọc Thụ sống c.h.ế.t đồng ý, Lý Bảo Linh thật sự chịu nổi, liền bỏ trốn theo khác. Triệu Ngọc Thụ liền trở nên điên điên khùng khùng, 5 năm chạy khỏi nhà, cũng chạy , bao nhiêu năm nay cũng tin tức.”
Vạn đại tẩu thở dài: “Triệu Ngọc Thụ tám phần là c.h.ế.t ở bên ngoài . Hại con trai thành như , mà bà lão đó vẫn thấy sai, cứ đều là của Lý Bảo Linh. Bà chỉ mắng Lý Bảo Linh, mà hễ cô dâu mới nào cưới bà cũng mắng, mắng đắn, quyến rũ đàn ông.”
“Hồ Tuấn Hải, chính là nhà ở cuối dãy phía tây , cưới vợ năm . Vợ ngang qua cửa nhà bà lão, bà vô duyên vô cớ liền mắng , Hồ Tuấn Hải tức quá đập nát nhà bà .”
“Mọi đều bà con trai con dâu cho tức điên, nhưng thấy bà chẳng ngốc chút nào. Bà cùng lắm là chuyện với cô, hất mặt với cô, chứ bà dám mắng cô ? Bà dám. Nhà cô Đoàn trưởng Tống là quan quân, bà khi mắng c.h.ử.i khác cũng uốn lưỡi bảy , thấy nào dễ bắt nạt thì bà mắng, thể trêu , bà đến rắm cũng dám đ.á.n.h một cái.”
Nhan Như Ý câu chuyện phiếm cho ngây . Nàng lớn từng , những chồng mà nàng tiếp xúc, ví dụ như nàng, dì út, mợ cả, đều đối xử với con dâu tệ.
Như bà nội Lý, cũng là góa chồng từ trẻ, một nuôi con trai lớn, con trai mất, con dâu tái giá, bà một nuôi cháu gái lớn. bà cả ngày vẫn vui vẻ tươi , nuôi cháu gái hoạt bát, thành tích , hơn nữa Nhan Như Ý nay từng bà con dâu một câu nào. là khác biệt một trời một vực.
Nhan Như Ý một đường cảm khái trở về nhà. Kết quả về đến nhà, liền thấy Tống Dật Bình đang ôm chăn đệm .
Tống Dật Bình: “Hôm nay thời tiết , mang chăn đệm phơi một chút, tối ngủ cho thoải mái.”
Nhan Như Ý sững , ngay đó nhớ tới, buổi sáng nàng nhét quyển sách "đánh " xuống đệm.
Nói trùng hợp cũng thật trùng hợp, đúng ngay lúc , quyển sách "đánh " từ trong chăn rơi . Nàng bọc nó một cách lung tung, chặt, lúc rơi xuống đất, cái bọc vải bung , quyển sách từ trong bọc lộ , còn tự động lật trang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-292.html.]
Tống Dật Bình cúi đầu, vặn thấy, đúng ngay trang hai đang "đánh ".
Nhan Như Ý chỉ c.h.ế.t cho , nàng vội vàng chạy qua, nhặt quyển sách lên, mặt đỏ bừng, tiến lên che mắt , giấu đầu hở đuôi: “Anh thấy gì hết.”
Tống Dật Bình điều: “Anh thấy gì hết, phơi chăn đệm.” Không thấy mới là lạ. Nếu cố nén, chỉ sợ lập tức áp dụng hành động. Để tránh cho ban ngày tuyên dâm, đành đem đồ đạc trong nhà sắp xếp bộ.
Dù là như , đến tối, vẫn thể lực kinh . Liên tiếp hạ hai trận mưa to. Xong việc, hỏi Nhan Như Ý quyển sách từ .
Nhan Như Ý mệt đến mức mắt mở lên, mơ màng : “Bà cố em truyền , đồ cổ chính hiệu, truyền nữ truyền nam. Anh đừng lộn xộn, hỏng là đền nổi , em còn truyền cho con gái.”
Tống Dật Bình rầu rĩ, ôm nàng: “Không lộn xộn, ngủ .”
Ngày hôm Nhan Như Ý dậy còn trễ hơn hôm , ngủ một mạch đến trưa mới tỉnh. Hai ngày cứ thế trôi qua trong việc ăn và ngủ.
Ba ngày , hai vợ chồng về " mặt". Tống Dật Bình xách theo quà, theo Nhan Như Ý. Triệu Thúy Phương lúc cửa, thấy Nhan Như Ý, : “Sáng sớm nay, cháu mấy lượt , cháu mà về nữa, khéo bà tận cổng khu nhà ở đón các cháu đấy.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Diệp Hồng Trân thấy tiếng chuyện, từ trong sân . Nhan Như Ý bổ nhào lòng bà ôm lấy: “Mẹ.”
Diệp Hồng Trân vỗ vỗ lưng nàng: “Lớn tướng , sợ Dật Bình chê , mau nhà .” Nhan Như Ý hì hì khoác tay bà.