“Vậy thì học hành cho , ít nhất thi đỗ cấp hai . Chờ nghiệp cấp hai, nếu em vẫn lính, sẽ sắp xếp cho em bộ đội, cho dạy em học b.ắ.n súng.”
Tống Dật Bình sớm phát hiện, khả năng nhắm chuẩn của Nhan Minh Hà , hơn nữa lúc nhắm b.ắ.n đặc biệt kiên nhẫn, bò liên tục nửa giờ cũng động đậy, cho đến khi b.ắ.n trúng mục tiêu. Là một hạt giống để lính b.ắ.n tỉa.
bây giờ giống , bây giờ dù lính b.ắ.n tỉa cũng học kiến thức lý luận, cho nên nhất định nền tảng văn hóa .
Nhan Minh Hà xong, mắt sáng rực lên: “Anh rể, giữ lời đấy.”
“Chắc chắn.”
Nhan Minh Hà vẫn yên tâm, chìa ngón tay út : “Ngoéo tay.”
Tống Dật Bình lớn từng , từng chuyện trẻ con như . vẫn chìa ngón út , ngoéo tay với Nhan Minh Hà.
Nhan Minh Hà: “Ngoéo tay móc ngón, một trăm năm đổi.”
Ngoéo tay xong, Nhan Minh Hà nhảy chân sáo chạy , mới chạy vài bước : “Anh rể, chuyện hôm nay tuyệt đối đừng với chị em nhé, em sợ chị em đ.á.n.h em!”
Cậu nhóc xong, liền thấy chị đang ở cổng trường, hai bọn họ.
Chính xác hơn là đang , cảm giác như giây tiếp theo, chị sẽ xông véo tai .
Cậu còn tưởng ảo giác, chớp chớp mắt, chị vẫn còn đó, sợ đến mức đầu cắm cổ chạy.
Tống Dật Bình từ trong trường .
Nhan Như Ý nghi ngờ: “Sao đến đây? Tứ Hà bảo giấu em chuyện gì đấy chứ?”
Tống Dật Bình nghĩ nghĩ, cảm thấy cần để Nhan Như Ý tình hình học tập của em trai cô.
Sau đó chút gánh nặng tâm lý nào mà "bán " em vợ. Dù cũng hứa với Nhan Minh Hà là sẽ cho Nhan Như Ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-276.html.]
Hơn nữa, thành tích của Nhan Minh Hà sa sút, chính cũng trách nhiệm. Đồ chơi là cho nhóc, chuyện đ.á.n.h trận cũng là kể cho nhóc .
Nhan Như Ý tức đến bật : “Nó cũng chọn thật, nó đoán chắc là sẽ đ.á.n.h nó.”
Tống Dật Bình đỡ cho em vợ: “Anh phê bình em , đồ chơi cũng trả . Em cũng hứa với , chắc chắn sẽ học hành chăm chỉ. Anh nghĩ cứ xem biểu hiện của em .”
“Hai từ khi nào thế?”
“Lúc hai chúng còn hẹn hò, Tứ Hà gọi là rể .”
Chỉ vì tiếng “ rể” , chuyện của Tứ Hà cũng gánh!
Nhan Như Ý về chủ đề với nữa, nếu Tống Dật Bình mấy lời đắn. Cô lườm một cái bỏ .
Tống Dật Bình đuổi theo cô: “Vậy em đến đây?”
“Lý Quảng Duyên mới một bức tranh chữ, ông chắc chắn, nhờ em giám định thật giả. Vừa em đến Cục Thuế việc, nên hẹn ông gặp mặt ở gần đây. Đang chuẩn xe buýt thì thấy với Tứ Hà.”
Giới sưu tầm đồ cổ, mỗi thường một sở thích riêng. Ví dụ như Đâu Hiền thích sưu tầm đồ sứ, ông nội Dương Tư Nguyên cũng thích đồ sứ cổ. Lý Quảng Duyên thì thiên về sưu tầm tranh chữ cổ.
Lý Quảng Duyên sưu tầm tranh chữ cổ còn một sở thích lạ, xem , chỉ xem tranh. Nếu , ban đầu ông cũng bỏ giá cao mua bức 《 Sơn tước nháo phế đồ 》 (Chim sẻ núi đùa giỡn tường đổ) của Phạm Tùng Thạch từ tay Diêu Đức Hậu.
Phạm Tùng Thạch hề danh tiếng, nhưng Lý Quảng Duyên cực kỳ thích bức tranh đó, bỏ giá cao mua về, kết quả là đồ giả.
Hiện tại Lý Quảng Duyên tin tưởng Nhan Như Ý, bất kể món gì, đều mang qua cho Nhan Như Ý xem. Nhan Như Ý là hàng thật, ông mới yên tâm.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lần ông mới một bức 《 Phong sơn thu ý đồ 》 (Tranh thu về núi phong) của Vương Huy thời Thanh, lập tức liên hệ Nhan Như Ý, nhờ cô xem giúp.
Vương Huy là họa gia tranh sơn thủy thời Khang Hi, tác phẩm truyền đời nhiều, điều cũng dẫn đến việc tranh nhái của ông cũng nhiều nhất.
Bức 《 Phong sơn thu ý đồ 》 của Lý Quảng Duyên, dài 42 cm, rộng 30 cm, là tranh thủy mặc giấy. Nói nôm na là tranh thủy mặc vẽ giấy Tuyên Thành.