Thím Hoa nhiệt tình tư vấn cho cô: “Cháu trồng hoa móng tay , ngắm hoa mà nhuộm móng tay , cần năm nào cũng trồng. Hạt nó rụng xuống đất cần lo, sang năm tự nó mọc lên. Trồng thêm mấy cây hoa mào gà, hoa bốn giờ. Muốn mùi thơm thì trồng hoa huệ ( hương ngọc), hoa huệ nở ban đêm, lúc hoa nở thơm nức cả sân. Nhà đẻ thím , cháu trồng thì để thím về đào mấy củ mang qua cho.”
Nhan Như Ý: “Thím Hoa, cháu loại nào dễ trồng , loại khó trồng cháu sợ chăm sống.”
Mẹ cô chính là như , trồng rau là cao thủ, trồng rau gì cũng lên um. trồng hoa thì , mấy loại dễ sống thì còn , loại nào quý giá một chút là chăm sống nổi. Cô sợ kế thừa cái gen đó của , hoa đang mà cô chăm cho c.h.ế.t hết.
Thím Hoa: “Mấy loại thím cho cháu đều là loại dễ sống, chứ loại khó sống, thím cũng thời gian mà hầu hạ.”
Thím Hoa là là , ngay hôm đó liền về nhà đẻ, đào cho Nhan Như Ý mấy củ hoa huệ. Hạt giống hoa móng tay, hoa mào gà, hoa bốn giờ thì nhà thím sẵn, cũng mang qua cho Nhan Như Ý luôn.
Lúc Tống Dật Bình đến, thím Hoa đang giúp Nhan Như Ý trồng hoa cửa sổ. Cái xẻng là thím Hoa mang từ nhà qua.
Thấy Tống Dật Bình tới, Nhan Như Ý chạy đón, vui vẻ : “Thím Hoa sớm nhất là tháng 4 hoa thể nở .”
Thấy Tống Dật Bình cầm tay một gốc cây, cô chạm chạm: “Đây là cái gì ?”
Tống Dật Bình: “Gốc nho, ông nội cho đấy.”
Mắt Nhan Như Ý sáng lên, ngờ còn cả cây nho. Cô một vòng quanh sân, quyết định trồng cây nho ở góc Tây Nam, đối xứng một trái một với cây lựu ở góc Đông Nam.
Thím Hoa bên trồng hoa xong, Tống Dật Bình mượn thím cái xẻng, đào một cái hố ở góc Tây Nam, trồng cây nho xuống. Anh theo chỉ thị của Nhan Như Ý, xới nửa sân phía Tây lên thành luống để trồng rau.
Nhan Như Ý theo , nhặt mấy cục đất đá lớn xới lên ngoài.
Một bà cụ ngang qua cửa, thấy hai đang xới đất, liền tựa cửa với Nhan Như Ý: “Nhà bà ươm sẵn cây mướp hương con, còn cây dưa leo con, cây ớt con. Như Ý cháu , nếu bà mang qua cho.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-240.html.]
Nhan Như Ý: “Có ạ. Bà Lý, cháu theo bà lấy luôn.”
Cô dậy theo bà Lý lấy cây con.
Tống Dật Bình cảm thấy đồng chí Tiểu Nhan nhà ít nhiều cũng năng lực xã giao thật. Hai thi thoảng mới ghé qua đây một chút, kết quả là đồng chí Tiểu Nhan quen hết hàng xóm. Thím Hoa giúp cô trồng hoa, bà Lý cho cô cây con.
Vừa lúc đến, còn một chị gái chuyện với . Chị cũng họ gì tên gì, chỉ là bạn trai của Nhan Như Ý, lúc chuyện với , liền gọi là “Bạn trai của Như Ý”.
Tống đoàn trưởng cảm thấy, khi và Nhan Như Ý kết hôn, xác suất lớn là sẽ trở thành “chồng của Như Ý”.
Chẳng mấy chốc, Nhan Như Ý ôm một đống cây con .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Bà Lý ở bên phía tây nhà , cũng giống ông nội, thích trồng rau. Nhà bà trồng đầy một sân rau. Bà Lý tính lắm, thím Hoa nửa con phố đều ăn qua rau bà Lý trồng. Con trai con dâu bà đều mất cả , trong nhà chỉ còn bà với cháu gái. Cháu gái bà tên là Đỗ Miêu, đang học cao trung (cấp 3) ở trường Tứ Trung, sang năm là thi đại học.”
“Đỗ Miêu thi trường đại học của chúng . Em xem qua học bạ của cô bé , học cũng tệ, chỉ là môn Toán lắm. Em với Đỗ Miêu, từ thứ Hai đến thứ Bảy khi tan em đều sẽ qua đây, thỉnh thoảng Chủ nhật cũng ở, cô bé gì hiểu thì cứ qua hỏi em.”
Luống rau mới xới một nửa, Đỗ Miêu cầm sách bài tập tới.
Bà Lý nuôi cô bé , tuy mồ côi cha từ nhỏ, nhưng cô bé vẫn là một cô gái hoạt bát, miệng lưỡi cũng ngọt ngào, hì hì chào Nhan Như Ý và Tống Dật Bình: “Chị Như Ý, rể.”
Đỗ Miêu bước liền gọi Tống Dật Bình là " rể", Tống Dật Bình bình tĩnh ừ một tiếng.
Nhan Như Ý cô bé gọi đến mức mặt đỏ bừng, giả vờ giận dỗi vỗ cô bé một cái.