Nhan Như Ý cảm ơn nhân viên công tác, theo hướng nhân viên chỉ dẫn.
Cô tới sớm, trong hội trường còn bao nhiêu . Cô mới đến hàng thứ tư, liền gọi : “Như Ý, ở đây!”
Cô thấy, là Ngô Mỹ Lệ, đang vẫy tay về phía cô.
Cô chạy tới, “Chị Mỹ Lệ.”
Cô xem qua danh sách nhân viên công tác tiên tiến cấp thành phố ở chỗ Cục trưởng Lưu, đó cũng tên Ngô Mỹ Lệ.
Ngô Mỹ Lệ chỉ chỉ vị trí bên cạnh, “Em vặn cạnh chị.”
Trước mỗi chỗ đều ghi tên, chỗ bên cạnh Ngô Mỹ Lệ, chính là Nhan Như Ý.
Nhan Như Ý qua xuống.
Vị trí của hai ở ngay chính giữa, đối diện đài chủ tịch.
Ngô Mỹ Lệ xem cô: “Trang điểm ?”
“Bạn em trang điểm cho em đấy, rõ lắm chị?”
Ngô Mỹ Lệ, “Không rõ , bạn của em trang điểm, kỹ đều nhận , trông càng xinh hơn.”
Hai hàng ghế đầu sắp xếp cho lãnh đạo các đơn vị, đài chủ tịch cũng một hàng ghế, là vị trí của lãnh đạo thành phố.
Trên đài chủ tịch, ở vị trí đối diện Nhan Như Ý, một , đang cúi đầu xem tài liệu tay.
Nhan Như Ý cảm thấy chút quen mắt, kỹ , là Thị trưởng Lưu, cô nhỏ giọng với Ngô Mỹ Lệ: “Thị trưởng Lưu đến kìa chị.”
Ngô Mỹ Lệ, “Chị tới lúc ông đến . Bất kể là họp cái gì, Thị trưởng Lưu đều đến sớm, nay từng đến trễ.”
Bởi vì nguyên nhân công việc, Ngô Mỹ Lệ tiếp xúc với Thị trưởng Lưu tương đối nhiều.
Cô cũng kính trọng Thị trưởng Lưu, liền kể cho Nhan Như Ý vài mẩu chuyện về ông.
Không hổ là thần tượng của cô, Nhan Như Ý kính nể mà Thị trưởng Lưu đài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-230.html.]
Nghĩ đến lát nữa Thị trưởng Lưu sẽ trao giải cho cô, còn bắt tay cô, trong lòng cô liền một trận kích động.
Có lẽ là cảm ứng, Thị trưởng Lưu ngẩng đầu, về phía cô và Ngô Mỹ Lệ, đó cầm tài liệu đang xem, từ đài chủ tịch xuống.
Nhan Như Ý nhỏ giọng hỏi Ngô Mỹ Lệ: “Chị Mỹ Lệ, Thị trưởng Lưu đang về phía hai chị em ?”
Ngô Mỹ Lệ cũng cảm thấy là .
Cô tuy tiếp xúc với Thị trưởng Lưu tương đối nhiều, Thị trưởng Lưu khả năng cũng nhớ cô là ai, nhưng cô cảm thấy với phân lượng của , còn đến mức Thị trưởng Lưu chuyên môn từ đài chủ tịch xuống chào hỏi.
Lẽ nào là đến tìm Nhan Như Ý?
Đáp án nhanh liền công bố, khi Thị trưởng Lưu tới, tiên chào hỏi Ngô Mỹ Lệ, đó mỉm vươn tay về phía Nhan Như Ý: “Đồng chí Tiểu Nhan, chào cô, là Lưu Chí Cương.”
Nhan Như Ý kích động đến trái tim đều sắp nhảy ngoài: “Cháu chào Thị trưởng Lưu ạ.”
Chỗ phía Ngô Mỹ Lệ và Nhan Như Ý đều còn trống, Thị trưởng Lưu xuống hàng ghế , hiệu hai cũng xuống.
Sau khi xuống, Thị trưởng Lưu giơ giơ tài liệu xem lên: “Đồng chí Tiểu Nhan, bài 《 Suy nghĩ về công tác trù Gia Lợi Đắc 》 của cô, xem, tính gợi mở.”
Nhan Như Ý ngờ tài liệu Thị trưởng Lưu xem đài, chính là bài gửi tạp chí của cô.
Thời gian , cô đem một kinh nghiệm học tập ở Phú Sĩ Bỉ, cùng với ý tưởng sáng tạo Gia Lợi Đắc thành một bài văn, báo cáo tổng kết cuối năm giao cho Cục trưởng Lưu.
Cục trưởng Lưu xem qua xong, đề nghị cô gửi cho tạp chí 《 Tân Kinh Tế 》.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
《 Tân Kinh Tế 》 là tạp chí kinh tế cấp tỉnh, cô gửi thì gửi , nhưng căn bản nghĩ tới sẽ đăng, dù những đăng bài đó, tùy tiện nhắc một , đều là nhân vật tầm cỡ.
Cho nên cô cũng sắp quên mất chuyện .
Không ngờ hôm nay thấy bản thảo của tay Thị trưởng Lưu.
Nhan Như Ý ngượng ngùng : “Đều là một vài ý tưởng chín chắn lắm của cháu thôi ạ.”
Đâu chỉ là chín chắn, mà là lớn gan.
Bởi vì trong bài văn, cô kiến nghị nhà nước từng bước nới lỏng thị trường đồ cổ, mượn sức mạnh của dân gian, để thúc đẩy công tác bảo hộ văn vật đồ cổ.