Trung tâm giám định văn vật hiện tại là do Tưởng Đông Minh quản lý, nhưng Tưởng Đông Minh là kiểu phần t.ử trí thức điển hình, trong lòng chỉ nghiên cứu văn vật, đề xuất với ông nhiều , quản lý mớ công việc ở trung tâm giám định, chỉ yên tĩnh nghiên cứu.
Trung tâm giám định hiện tại chỉ 4 tư lịch cũ: Tưởng Đông Minh, Tiền Hợp Tình, Triệu Đông Thăng, và lão Phó.
Tưởng Đông Minh thì si mê nghiên cứu, Tiền Hợp Tình thì như mây trôi nước chảy bận tâm, lão Phó thì một năm nữa là về hưu.
Chỉ Triệu Đông Thăng, bất kể là tuổi tác tư lịch đều phù hợp.
Hơn nữa, Triệu Đông Thăng tuy rõ, nhưng trong ngoài lời đều ý thăng tiến thêm.
Ông (Lưu cục trưởng) cũng từng cân nhắc đề bạt Triệu Đông Thăng lên, để ông chủ nhiệm trung tâm giám định.
hiện tại, ông thấy cần suy xét một chút.
Triệu Đông Thăng lòng hẹp hòi như , nếu giao trung tâm giám định tay ông , e là ông sẽ kéo cả trung tâm giám định xuống hố.
Vẫn là nên để Tưởng Đông Minh thêm mấy năm nữa, đợi thích hợp hơn hãy để Tưởng Đông Minh rút lui.
Nhan Như Ý dẫn cảnh sát và Trịnh Phượng Hà lên lầu.
Khi đến lầu hai, Triệu Đông Thăng từ văn phòng Cục trưởng Lưu , liền chặn đầu hỏi: “Tiểu Nhan, cô gây chuyện gì ở bên ngoài ?”
Mã Chấn Quốc (chính là viên cảnh sát cùng Nhan Như Ý), quen Triệu Đông Thăng, tưởng ông là lãnh đạo của Nhan Như Ý, vội vàng giải thích giúp cô: “Lãnh đạo đồng chí, đồng chí hiểu lầm Nhan đồng chí . Cô hỏng việc, cô là thấy việc nghĩa hăng hái , giúp đỡ đồng chí Trịnh Phượng Hà đây.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Triệu Đông Thăng: “……”
Lưu cục trưởng cũng từ văn phòng , ông quen Mã Chấn Quốc, liền mời họ văn phòng.
Mã Chấn Quốc kể đơn giản đầu đuôi sự việc.
Trịnh Phượng Hà lấy chiếc vòng ngọc gãy , đặt lên bàn việc của Lưu cục trưởng.
Lưu cục trưởng: “Lão Triệu là chuyên gia về ngọc thạch, ông đang ở đây, lão Triệu, ông giúp giám định một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-218.html.]
Nếu chiếc vòng gãy, liếc mắt một cái mà giám định thật giả cũng dễ.
Dù thì kỹ thuật giả đều ở bề mặt.
chiếc vòng gãy, căn cứ mặt cắt để phán đoán thì dễ hơn nhiều.
Hàng thật vì niên đại lâu đời, màu thấm là từ ngoài trong một cách tự nhiên, màu sắc chuyển tiếp tự nhiên, còn kèm theo hiện tượng vôi hóa.
Đồ cổ giả màu thấm chỉ một màu, hơn nữa chỉ bám ở bề mặt, nếu dùng axit ăn mòn để giả, sẽ sinh các lỗ ăn mòn bên ngoài to bên trong nhỏ.
Vì , Triệu Đông Thăng nhanh kết luận đây là đồ cổ thật, căn cứ màu thấm, công nghệ chế tác và tạo hình của vòng ngọc, niên đại hẳn là thời Càn Long.
Thời Càn Long cách nay chẳng là hơn hai trăm năm .
Mã Chấn Quốc: “Tuyệt thật, ở xe buýt, đồng chí Tiểu Nhan liếc mắt một cái nhận đây là đồ cổ, niên đại cũng . Xem đúng là danh sư xuất cao đồ.”
Mã Chấn Quốc thấy Triệu Đông Thăng cầm chiếc vòng ngọc gãy, sờ, cầm kính lúp soi, loay hoay nửa ngày trời mới kết luận là đồ cổ hơn hai trăm năm.
Mà Nhan Như Ý chỉ cần liếc mắt một cái là nhận .
Anh vẫn cho rằng Triệu Đông Thăng là lãnh đạo của Nhan Như Ý, nên khi khen Nhan Như Ý, liền khen luôn cả Triệu Đông Thăng.
Cấp bản lĩnh lớn, lãnh đạo cũng thơm lây, ?
Triệu Đông Thăng gật đầu cũng , mà gật đầu cũng xong, mặt mũi vô cùng lúng túng, hồi lâu mới gượng với Mã Chấn Quốc: “ lãnh đạo của Tiểu Nhan. Cô năng lực giỏi, nổi lãnh đạo của cô .”
Mã Chấn Quốc là thẳng tính, bụng giữ lời: “Xin xin , lúc lên, đồng chí phê bình Tiểu Nhan gây chuyện, còn tưởng đồng chí là lãnh đạo của cô .”
Triệu Đông Thăng cảm thấy và Nhan Như Ý khắc khẩu, hễ Nhan Như Ý ở là ông y như rằng gặp chuyện .
Ông lấy cớ báo cáo giám định chuồn về văn phòng.