Nhan Như Ý liếc mắt một cái nhận đây là một chiếc vòng ngọc phỉ thúy hoa trôi (phiêu hoa) thời nhà Thanh, xem niên đại, là năm Càn Long.
Càn Long thích phỉ thúy nhất, đạt tới trình độ si mê.
Trên theo, quan quý nhân thời Càn Long cũng lấy việc đeo phỉ thúy vinh, các thợ thủ công cũng vắt óc suy nghĩ công nghệ gia công phỉ thúy, vì mà trang sức phỉ thúy thời Càn Long là tinh xảo nhất.
Nhan Như Ý từng Từ Lực Thành giảng qua, giám định phỉ thúy, trong nghề xem "loại" (chất), ngoài nghề xem "sắc" (màu).
"Loại" chính là độ chặt chẽ của kết cấu tinh thể, là linh hồn của phỉ thúy, gồm Đậu, Nhu, Băng, Pha (thủy tinh). Loại Đậu là kém nhất, đáng tiền.
Loại Pha lê (thủy tinh) cho dù màu, cũng là trần nhà trong giới phỉ thúy.
Chiếc vòng phỉ thúy hoa trôi mà Tống Mạn Lệ đưa là loại Nhu mịn, thuộc về phỉ thúy chất lượng trung bình, cũng Tống Mạn Lệ kiếm món đồ cổ , Nhan Như Ý liền do dự nên nhận .
Tống Dật Bình cô nhận lấy: “Dù cũng là tấm lòng của cô, coi như là đồ cũ thì chúng cũng chê.”
Nói đeo vòng tay trực tiếp lên tay Nhan Như Ý.
Tống Mạn Lệ tức thiếu chút nữa c.h.ế.t ngất.
Trước bà phát hiện miệng lưỡi Tống Dật Bình độc như chứ.
Quả nhiên là dạng nào sinh dạng con đó.
Phương Ngọc Như chuyện thuận tai, sinh đứa con trai cũng y như bà .
Gen của nhà họ Tống bọn họ, Tống Dật Bình một chút cũng di truyền .
Tống Dật Bình đeo vòng cho Nhan Như Ý xong, kéo cô lên: “Lên lầu xem một chút.”
Nhan Như Ý theo lên lầu hai, phòng Tống Dật Bình, cô mới nhỏ giọng hỏi: “Có cô thích em ?”
Tống Dật Bình: “Không cần để ý đến bà . Trừ bản bà và con trai con gái bà , thì bà ai cũng chướng mắt. Mẹ chắc là gọi bà tới, là bà tự đến.”
Nhan Như Ý liền chút hiểu, Tống Mạn Lệ hôm nay tới là để gì?
Để mất một chiếc vòng tay đắt tiền ?
Cô nâng cổ tay lên, ngắm nghía chiếc vòng mới .
Da cô vốn dĩ trắng, chiếc vòng xanh biếc tôn lên càng thêm trắng nõn như ngọc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-212.html.]
Tống Dật Bình mà tâm nóng lên, cả đều nóng, ôm lấy cô liền hôn xuống.
Nhan Như Ý chỉ tay cửa: “Ưm... ưm...”
[Ý là bảo mau đóng cửa chứ.]
Tống Dật Bình một tay bế bổng cô lên, qua đóng cửa, đó ép cô lên cửa, hôn xuống.
Chiếc vòng tay va cánh cửa, phát một tiếng động nhỏ.
Nhan Như Ý: “Vòng tay của em!”
Câu tiếp theo chặn trong miệng, nhanh hôn đến tim đập chân mềm, quên luôn cả chiếc vòng tay.
Một nụ hôn kết thúc, cô cảm thấy môi đều tê rần, vô thức l.i.ế.m liếm môi. Ánh mắt Tống Dật Bình tối sầm , hôn xuống.
Hôn hai , Tống Dật Bình còn hôn nữa, Nhan Như Ý đẩy : “Không thể hôn nữa.”
Hôn nữa, cô sợ sẽ trở thành đầu tiên hôn đến c.h.ế.t mất.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tống Dật Bình chẳng việc gì, thảo nào Tiền Thắng Binh mắng , thể trạng của giống thường.
Tống Dật Bình cọ cọ trán cô, giọng khàn khàn : “Được, hôn nữa.”
Chờ cảm xúc bình , Nhan Như Ý nghĩ tới chiếc vòng đang đeo, vội vàng xem kỹ.
“Vừa va cánh cửa, hỏng nữa.”
Tống Dật Bình: “Hỏng thì đổi cái khác. Trong kho mấy cái vòng tay, ngọc cũng , phỉ thúy cũng , em đeo cái nào thì đeo cái đó.”
Nhan Như Ý: “Như giống .”
Những chiếc vòng Tống Dật Bình đều là đồ cổ vô giá, lỡ mà hỏng cái nào, cô đều sẽ đau lòng c.h.ế.t mất.
Cái Tống Mạn Lệ đưa , tuy cũng là đồ cổ, nhưng so với những thứ trong kho nhà họ Tống thì rẻ hơn nhiều, lỡ hỏng cô cũng đau lòng đến thế.
Vừa cô chỉ lo hôn Tống Dật Bình, cũng xem phòng ngủ thường ngày của trông như thế nào.
Lúc mới dịp quan sát.
Phòng ngủ Tống Dật Bình ở là gian hướng Nam, bên ngoài còn ban công, từ ban công xuống là một vườn hoa.