Tống Dật Bình bảo cả hai cùng lên.
Tiền Thắng Binh dài đất, lẩm bẩm c.h.ử.i rủa: “Mẹ kiếp Lão Tống, cái thể trạng quái vật của .”
Tống Dật Bình vật lộn mấy trận, trong lòng thấy thoải mái hơn nhiều. Anh tới xuống bên cạnh Tiền Thắng Binh, lấy giấy bút từ trong túi áo , bắt đầu vẽ vẽ.
Tiền Thắng Binh thấy cây bút trong tay , mắt sáng rực: “Lão Tống, bút của xịn thế?”
Tống Dật Bình huơ huơ cây bút mặt .
Tiền Thắng Binh thèm rỏ rãi: “Mua ở đấy?”
Tống Dật Bình cất bút : “Bạn gái tặng.”
Tiền Thắng Binh: “…”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Anh thừa Tống Dật Bình cố ý mang khoe.
Anh mặt dày sáp gần: “Chà, nhớ bạn gái đấy ?”
Tống Dật Bình thản nhiên gật đầu: “Nhớ.”
Tiền Thắng Binh đau đớn: “Lão Tống, đổi . Cậu còn là Tống đoàn trưởng sắt đá vô tình ngày nào nữa.”
Tống Dật Bình liếc một cái, đầy thâm trầm: “Loại bạn gái như , thể hiểu .”
Tiền Thắng Binh dậy, tức tối bỏ .
Tống Dật Bình trân trọng cất cây bút , dậy về hướng Đông Nam.
Nhan Như Ý đang ở hướng đó, giờ cô đang gì.
Nhan Như Ý đang bàn ở khách sạn, thư cho Tống Dật Bình.
“Dật Bình:
Anh khỏe ?
Em đang thư cho từ khách sạn Á Loan, bên ngoài cửa sổ là cảnh đêm hoa lệ của Cảng Thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-209.html.]
Cảnh đêm ở đây đúng là , nếu cùng xem, em nghĩ sẽ còn hơn. Tiếc là đến . em chụp nhiều ảnh, chờ em về, thể qua những tấm ảnh mà thấy sự phồn hoa của Cảng Thành.
Ngày thứ hai đến Cảng Thành, em sắp xếp Phú Sĩ Tỉ học tập.
Theo sắp xếp, em sẽ bắt đầu học từ các phòng ban nghiệp vụ, mỗi phòng ban học 2 đến 3 ngày.
Vào Phú Sĩ Tỉ , em mới nhận , hiểu của về ngành còn quá ít. em đang nỗ lực học tập. Nhân viên ở đây đối xử với em , ai cũng nhiệt tình giúp đỡ. Em tự tin sẽ cho Gia Lợi Đắc ngày càng lớn mạnh, đuổi kịp và vượt qua cả Phú Sĩ Tỉ.
Hiện tại em ăn ở đều tại Á Loan. Khách sạn lo cả ba bữa, còn giặt quần áo giúp. À đúng , Trần Phi Dũng đến Cảng Thành công tác, đến thăm em, còn dẫn em ăn buffet. Buffet là trả tiền trọn gói, trong ăn gì thì ăn, ăn bao nhiêu cũng . Em ăn nhiều, cảm thấy trả tiền lỗ. Phải chi hai em ở đây thì , hai em ăn khỏe, chắc chắn thể ăn luôn cả phần của em để gỡ vốn.
Dương Tư Nguyên còn dẫn em phố đồ cổ. Ở đây cái gì cũng : tranh chữ, đồ sứ, châu báu, sách cổ… em mở mang tầm mắt. Chỉ là nhiều đồ giả. đồ giả lừa hỏa nhãn kim tinh của em. Dương Tư Nguyên thích sưu tầm lọ t.h.u.ố.c hít, em giúp tìm một cái lọ Phúc Thọ Hỉ, là hàng Càn Long. Em cũng tự tìm một món bảo bối, còn là bảo bối gì thì em cho , để tò mò chơi. Chờ em về em cho xem.
Em ở đây sống , chỉ là chút nhớ , lúc nhớ đến mất ngủ.
Em còn nhớ , nhớ ba, nhớ cả, hai, chị dâu cả, chị dâu hai, Tứ Hà, Diệu Diệu, và cả Tiểu Hoa.
em sắp về . Lúc em về, huấn luyện dã ngoại xong .
Thư em đến đây thôi, em ngủ đây.”
Viết xong thư, trưa hôm Nhan Như Ý liền mang gửi.
Để thư thể đến tay Tống Dật Bình nhanh hơn, cô còn gửi bằng đường hàng .
Gửi thư thường, phí quy tiền Nhân dân tệ là 1 đồng, gửi hàng là 3 đồng rưỡi.
Cũng cô và bức thư , ai sẽ gặp Tống Dật Bình sớm hơn.
Nhan Như Ý trở về Kinh Thị giữa tháng Mười một.
Lúc cô , Hồng Kông trời còn nắng chang chang, mà Kinh Thị bắt đầu tuyết rơi, tuyết còn rơi lớn hơn cả lúc cô .
Lúc Cảng Thành, cô nhất quyết nhét túi cô một cái áo bông. Cô cãi , đành mang theo.
Vừa xuống tàu hỏa, cô vội lôi áo bông mặc.
May mà cái áo bông , cô mới c.h.ế.t cóng khi về đến nhà.