Lần khác, đây là ảnh đời thường, mà còn là tấm ảnh đầu tiên của hai , mới . Chờ rửa , cô còn định bỏ ví xem mỗi ngày.
Thật cần Nhan Như Ý nhắc, khóe miệng Tống Dật Bình vốn cong lên sẵn. Tấm ảnh đầu tiên chụp chung với bạn gái, đương nhiên .
Liễu Vân Mẫn: “Thế . Giữ nguyên tư thế, đừng cử động, đừng chớp mắt, chị chụp đây.”
Nhan Như Ý chọn thêm mấy cảnh nữa, nhờ Liễu Vân Mẫn chụp mấy tấm.
Ban nãy Tống Dật Bình chụp cho cô ít, cuộn phim gần hết. Liễu Vân Mẫn chụp thêm cho hai mấy tấm ảnh chung, thế là "rẹt rẹt" hết luôn một cuộn phim.
Liễu Vân Mẫn: “Còn chụp nữa ? Chụp thì chị vẫn còn phim.”
Nhan Như Ý qua cơn nghiện chụp ảnh, hơn nữa trong túi Tống Dật Bình vẫn còn mấy cuộn phim.
Liền với Liễu Vân Mẫn: “Không chụp nữa ạ. Cảm ơn chị dâu hai.”
Liễu Vân Mẫn phiền đôi tình nhân nữa, với hai là chị qua bờ hồ bên xem, rời .
Tống Dật Bình hỏi Nhan Như Ý: “Thật sự chụp nữa ?”
Nhan Như Ý nghịch cái máy ảnh, vui vẻ: “Không chụp nữa. Em để dành phim đến Cảng Thành chụp.”
Nghe cảnh đêm Cảng Thành , cô chụp thật nhiều cảnh đêm.
Hai chơi bên ngoài cả ngày, trời tối hẳn, Tống Dật Bình mới lái xe đưa Nhan Như Ý về.
Dừng xe bên lề đường, hai xuống xe, Nhan Như Ý chút nỡ .
Cô đầu , định với Tống Dật Bình vài lời tình cảm, thì thấy đang cô đăm đăm.
Dù hai hôn , nhưng Tống Dật Bình như , cô vẫn thấy ngại, nhỏ giọng: “Anh cứ em mãi thế?”
Cô đưa tay định che mắt Tống Dật Bình.
Tống Dật Bình nắm lấy tay cô, kéo nhẹ một cái, đưa cô lòng, cúi xuống hôn.
Trước đây, những nụ hôn của Tống Dật Bình đều dịu dàng, lúc ban đầu còn chút cẩn trọng.
nụ hôn chút cuồng nhiệt, Nhan Như Ý thậm chí còn cảm thấy, giây tiếp theo, Tống Dật Bình thể ăn tươi nuốt sống cô.
Cô hôn đến nghẹt thở, đầu óc trống rỗng, mềm nhũn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-205.html.]
Cô thấy khó thở, vội đẩy Tống Dật Bình .
Tống Dật Bình thở dốc, trán tựa trán cô, định là nỡ xa em.
cơ hội học tập quan trọng với Nhan Như Ý.
Lời cứ quẩn quanh nơi cổ họng, nhưng cuối cùng vẫn .
Đợi đến khi cả hai bình tĩnh , mới buông Nhan Như Ý .
Lúc sáng , Diệp Hồng Trân quy định thời gian, 8 giờ tối, Nhan Như Ý bắt buộc về nhà.
Bây giờ là 7 giờ rưỡi.
Trời tối, càng lạnh hơn, gió bấc thổi vù vù, Tống Dật Bình cũng nỡ để Nhan Như Ý chịu lạnh ngoài trời.
Tống Dật Bình: “Đưa ví tiền của em cho .”
Nhan Như Ý vẫn còn đang lâng lâng vì nụ hôn ban nãy, theo bản năng lấy ví tiền của đưa cho Tống Dật Bình.
Tống Dật Bình rút ví của , lấy một xấp tiền, nhét trong ví của Nhan Như Ý.
“Anh nhờ Trần Phi Dũng đổi giúp một ít đô la Hồng Kông , em cầm cả . Ngày mốt đơn vị bọn Vân Cương huấn luyện dã ngoại, chắc nửa tháng. Lúc huấn luyện thông tin liên lạc tiện, thể gọi điện cho em . Nếu em gặp chuyện gì rắc rối, nhớ đến văn phòng của Trần Phi Dũng ở Cảng Thành. Trần Phi Dũng dặn dò nhân viên ở đó . Cần gì, thiếu gì, cứ với họ.”
Đầu óc đang cuồng của Nhan Như Ý lập tức tỉnh táo.
Cô hỏi Dương Tư Nguyên, bên Cảng Thành tiêu bằng đô la Hồng Kông. cô bận quá, quên bẵng mất chuyện đổi tiền.
Tống Dật Bình nghĩ cô.
Tống Dật Bình kéo chiếc áo khoác quân đội cô: “Về em.”
Không về nữa, sợ vợ xách gậy tận nơi tìm .
Đưa Nhan Như Ý đến cổng nhà, Tống Dật Bình quanh ai, nhanh chóng hôn cô một cái, giọng trầm xuống: “Vào . Mai đến tiễn em .”
Nhan Như Ý sân. Tống Dật Bình thấy cô nhà mới .
Diệp Hồng Trân ở trong phòng xem ti vi, nhưng tai vẫn luôn dỏng lên ngóng động tĩnh bên ngoài. Thấy Nhan Như Ý về, tim bà mới hạ xuống.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.