Lúc Nhan Như Ý thi đỗ đại học, bà đổi sang phòng đó, vì Nhan Như Ý đa phần ở ký túc xá, một tuần mới về nhà một .
Bà bàn với Nhan Minh Đào, nhưng ông chồng c.h.ế.t sống đồng ý, bảo là Nhan Như Ý ở phòng đó từ bé, thể vì lấy vợ mà bắt em gái đổi phòng.
Hai vợ chồng còn cãi một trận vì chuyện .
Chồng thì bênh em gái, bố chồng thì khỏi , cả nhà đều cưng Nhan Như Ý như trứng mỏng. Bà cũng đành chịu, chỉ thể mong Nchờ Nhan Như Ý lấy chồng.
Chờ cô lấy chồng , nhà tổng thể giữ phòng cho con gái xuất giá nữa.
Đến lúc đó, vợ chồng bà sẽ thuận lý thành chương dọn sang phòng của Nhan Như Ý.
Ngoài cái phòng, còn một chuyện nữa. Cái cô em chồng của bà tiêu tiền như nước, còn lười, hai mươi mấy tuổi đầu mà cơm cũng nấu. Nhìn xem, mấy giờ mà còn dậy.
Con gái nhà ai mà cưng chiều kiểu . Sau gả về nhà chồng, nhà chồng ghét c.h.ế.t mới lạ. Nhà đẻ cũng đàm tiếu, liên lụy đến bà là chị dâu cũng mặt mũi tối tăm.
Bà thực sự ngứa mắt, nhưng phận dâu, dám nhiều. Chỉ mong cô em chồng mau mau gả cho khuất mắt.
Ai ngờ, mới nghiệp, Nhan Như Ý "toang" với Thẩm Chí Dân!
Nếu mà thật, bà thầm nghĩ, chắc chắn là Thẩm Chí Dân chịu nổi nữa nên đá cô .
Người tìm vợ, chứ tìm "tổ tông" về thờ .
Trong lòng thì c.h.ử.i bới, nhưng ngoài miệng vẻ an ủi Diệp Hồng Trân: "Mẹ , hai đứa nó chắc là cãi thôi. Yêu thì ai mà cãi vã. Lúc đang nóng giận thì năng ho gì. Biết vài hôm nữa lành."
Bà còn giả vờ thăm dò: "Hay là... con sang tìm thằng Chí Dân, giúp hai đứa nó vài câu..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-2.html.]
Diệp Hồng Trân trừng mắt lườm bà : "Không ! Chỉ cần cái giọng điệu của nó thôi, thằng Thẩm Chí Dân dù dập đầu từng bước đến cửa nhà , bà đây cũng nhận thằng con rể !"
Hai chị em lập tức thống nhất quan điểm: "Chuẩn! Như Ý nhà chứ ế . Vốn dĩ em thấy thằng nhãi đó mắt , chia tay là đúng lúc. Mình tìm đứa khác hơn!"
Nhan Như Ý hắt xì một cái, lập tức tỉnh ngủ. Cô chằm chằm lên trần nhà, ngơ ngác một lúc lâu mới định hình đang ở .
Bên ngoài tiếng chuyện, hình như là tiếng của dì nhỏ Diệp Hồng Quyên.
Cô mơ một giấc mơ cả đêm, mơ thấy đến một thế giới kỳ lạ. Giấc mơ thật đến nỗi, giờ đầu óc cô vẫn còn ong ong, rõ họ đang gì.
Cô xuống giường, đến chậu rửa mặt. Trong chậu sẵn nước, cô dùng khăn ướt lau mặt cho tỉnh táo, mới ngoài chào hỏi: "Dì nhỏ."
Diệp Hồng Quyên ba đứa con trai. Chị gái bà là Diệp Hồng Trân cũng sinh hai thằng con trai đầu. Hai chị em khao khát con gái đến phát điên, mãi đến khi Nhan Như Ý đời mới thỏa nguyện.
Bản Diệp Hồng Quyên con gái nên coi Nhan Như Ý như con đẻ, thể chịu cảnh cháu ấm ức. Thấy Nhan Như Ý vẻ bơ phờ, trong lòng bà lôi Thẩm Chí Dân mắng thêm một trận, vỗ về Nhan Như Ý: "Đừng buồn con ơi, đáng. Cũ , mới tới. Để dì tìm cho con một hơn."
Nhan Như Ý: "Con buồn."
Kẻ phản bội là Thẩm Chí Dân, mắc gì cô vì mà buồn bã, đòi sống đòi c.h.ế.t? Cùng lắm thì cô chỉ thấy rằng mắt đàn ông của đúng là vấn đề.
Cô và Thẩm Chí Dân bắt đầu hẹn hò năm tư đại học. Hắn theo đuổi cô. Thẩm Chí Dân học giỏi, nhưng quan trọng nhất là trai, trắng trẻo sạch sẽ, lên dịu dàng, chuyện cũng ôn hòa. Cô thấy ghét, nên đồng ý hẹn hò thử.
Tính , hai yêu nửa năm.
Hẹn hò bao lâu, Thẩm Chí Dân "chốt đơn". Nhan Như Ý thấy quá nhanh nên đồng ý, chỉ cho phép hai bên gia đình " tin" sơ sơ.
Coi như là một lời hứa hẹn miệng, để bố hai bên là tồn tại.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.