“Tứ Hà, cá ở thế?”
Nhan Minh Hà: “Anh rể con xách tới đấy. Anh mang nhiều đồ lắm, con xách con cá về , rể còn ở đằng .”
Diệp Hồng Trân và . Đây là đầu tiên họ thấy đầu đến nhà bố vợ mà mang cá sống.
Chị dâu họ cả : “Chắc là lệ ở nhà họ thế.”
Chị dâu họ thứ hai: “Em cũng nghĩ , mỗi nơi mỗi tục mà, mang đến thì cứ nhận thôi.”
Diệp Hồng Trân thấy lý, bèn nhận lấy con cá, nghĩ bụng lát nữa sẽ nấu món canh cá đậu hũ.
Tiểu Hoa đ.á.n.h thấy mùi cá, chạy tới quấn lấy chân Diệp Hồng Trân, kêu ‘meo meo’ cào cào lên bà, đòi ăn cá.
Diệp Hồng Trân gạt nhẹ nó : “Kêu cũng vô ích, cái cho mày ăn.”
Nhan Như Ý từ trong phòng chạy : “Con đón .”
Hôm nay thế nào cũng uống rượu, nên Tống Dật Bình lái xe. Anh mang nhiều đồ, nên Phương Ngọc Như nhờ Tiểu Tôn lái xe đưa đến. Tống Dật Bình xuống xe ở cổng khu tập thể nhà máy, bảo Tiểu Tôn về . Anh ghé qua cửa hàng thực phẩm bên cạnh mua một con cá.
Anh xách nhiều đồ nên chậm, Nhan Như Ý đón ở chỗ ngã rẽ. Thấy xách hai cái túi lớn, Nhan Như Ý đỡ hộ một cái, nhưng Tống Dật Bình cho.
Nhan Như Ý liền dặn dò : “Ban nãy mấy họ em bảo chuốc cho say đấy. Lát nữa uống cẩn thận, đừng để họ chuốc say thật.”
Tống Dật Bình nhớ kinh nghiệm Trương đoàn trưởng truyền thụ, là uống đến khi nào bố vợ gọi là em, thì cửa ải mới coi như qua. Anh bèn với Nhan Như Ý: “Say thật cũng , tỉnh rượu nhanh mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-189.html.]
Nhan Như Ý giậm chân: “Trời ơi, uống say là linh tinh, quên chuyện ở nhà khách … Lỡ mấy chị họ em thấy, họ em c.h.ế.t.”
Tống Dật Bình nghiện rượu, đây tuy uống, nhưng bao giờ say. Lớn từng , duy nhất uống say, chính là cái Trần Phi Dũng tụ tập . Anh thật sự uống say cái tật . Nếu thì đúng là cẩn thận, nếu dễ coi là tùy tiện, bỡn cợt.
Tiểu Hoa Diệp Hồng Trân đuổi từ bếp , chạy từ trong sân ngoài. Nhan Như Ý bế nó lên, trịnh trọng giới thiệu với cả hai: “Đây là Tiểu Hoa. Tiểu Hoa, đây là Tống Dật Bình, bạn trai của chị, nó đến, mày c.ắ.n nó.”
Tiểu Hoa ăn cá, đang bực , kêu “meo meo” một tiếng, giãy khỏi vòng tay Nhan Như Ý, nhảy xuống đất chạy mất.
Nhan Như Ý vui vẻ : “Tiểu Hoa c.ắ.n , coi như qua ải của Tiểu Hoa .”
Tống Dật Bình gật đầu: “Thật vô cùng vinh hạnh.”
Anh đang định mang cá cho Tiểu Hoa quà mắt, thì bước sân, lập tức sững sờ khi thấy trong sân đông nghịt . Phải ít nhất hai mươi .
Nhà họ Tống, từ đời Tống Xả Thân đến Tống Dật Bình, đều là con một. Nhà họ cũng họ hàng, nhưng ngày thường ai cũng bận, ít khi tụ tập. Kể cả ngày lễ lớn như Tết Âm lịch cũng khó mà đông đủ. Thường ngày ở nhà chỉ và ba , thêm cả dì Lưu, là bốn . Mà thật , bốn họ cũng hiếm khi mặt đầy đủ.
Anh từng thấy qua cảnh tượng bao giờ, nhất thời choáng ngợp. Nhan Như Ý với là hôm nay đông , nhưng ngờ là đông đến mức .
Vào sân, Nhan Như Ý lượt giới thiệu từng cho . Tống Dật Bình theo Nhan Như Ý chào hỏi, đầu óc cũng hoạt động hết công suất, cố gắng ghi nhớ xem ai là ai, để tránh lát nữa gọi nhầm , thế thì mất mặt c.h.ế.t. Ít nhất là nhận đúng bố vợ vợ.
Anh từng gặp Nhan Quốc Cường đây, còn Diệp Hồng Trân thì đây là đầu. Anh đưa quà lên, lễ phép chào Diệp Hồng Trân: “Chào dì ạ.”
Diệp Hồng Trân chỉ mới thấy ảnh của Tống Dật Bình, thấy ảnh sáng sủa. Hôm nay gặp thật, ấn tượng đầu tiên là trai còn hơn cả ảnh. Trong lòng bà hài lòng đến tám phần, "Ừ" một tiếng. Mấy chị dâu họ bên cạnh vội đỡ lấy quà.
Diệp Toàn Có ( cả) mời : “Tống đoàn trưởng nhà .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.