Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-11-20 05:15:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lão vẻ đau lòng hết sức: “Đồ của đều là tổ tiên truyền , nhà đang kẹt tiền, chứ , chẳng đời nào bán cho các cô giá . Thấy các cô cũng thật lòng , cái hộp phấn coi như duyên với các cô, 10 đồng thì 10 đồng .”

 

Mười bán đồ cổ thì hết chín là đồ tổ tiên truyền , mà ai cũng vì nhà kẹt tiền nên bất đắc dĩ mới bán. Cứ như thể tổ tiên nhà ai cũng là danh gia vọng tộc. Mà con cháu của mấy nhà danh gia vọng tộc , là lũ phá gia chi tử.

 

Nhan Như Ý thấy lời liền chốt, cũng vạch trần lão, rút ví trả tiền.

 

Hai nàng mang túi, bắt lão chủ sạp cho thêm cái túi lưới. Lão chủ sạp nhận tiền, mặt mũi đau đớn bỏ hai món đồ túi lưới, đưa cho Nhan Như Ý.

 

Đi một đoạn xa, La Tuệ Tuệ mới hỏi Nhan Như Ý: “Hộp phấn đó là giả ?”

 

Nhan Như Ý lấy hộp phấn : “Là giả, nhưng tay nghề cũng .”

 

La Tuệ Tuệ “A” một tiếng, xót xa: “Giả mà còn đưa lão 10 đồng?”

 

Theo ý nàng, lẽ vạch mặt tại trận lão chủ sạp bán đồ giả.

 

Nhan Như Ý: “Đây là quy tắc của nghề , trả hàng, khó giữ thật, mặc cả, nhầm tự chịu.”

 

Nhan Như Ý lấy vật đen thui : “Thứ nhắm là cái , đây là nghiên mực Đoan Khê, đời Đường.”

 

Dáng nghiên của khối nghiên mực Đoan Khê là kiểu dáng ki hình (hình đàn) thịnh hành nhất thời Đường, chất đá tinh tế, tạo hình tròn trịa, đôn hậu, bên trong còn khắc hình cây tùng cây bách. Tùng bách tượng trưng cho trường thọ, đem tặng ông nội Tống là hợp nhất.

 

La Tuệ Tuệ: “!”

 

Tuy nàng học ngành , nhưng nghiên mực Đoan Khê thì nàng . Nhất là đằng còn thêm chữ “Đời Đường”. Vậy là kể cả hộp phấn là đồ giả, các nàng cũng là lời to !

 

Lão chủ sạp hét giá 200 đồng, cuối cùng chốt 10 đồng, lão còn tặng một món đồ cổ thật. La Tuệ Tuệ cảm thán: “Thảo nào hai tớ chỉ dám xem dám mua, hàng mà tới đây, lừa đến mất cả cái quần đùi.”

 

Nhan Như Ý: “Lát nữa cứ tớ, tớ bảo mua cái gì thì mua cái đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-184.html.]

 

La Tuệ Tuệ gật đầu lia lịa: “Tớ hết.”

 

Nói là phố đồ cổ, nhưng thực chỉ là một con hẻm nhỏ, từ đầu hẻm đến cuối hẻm, nhiều nhất là 500 mét. Sạp hàng cũng chỉ hơn chục sạp. Đồ đạc cũng nhiều, đa phần là đồ giả, hoặc là đồ cũ đáng tiền.

 

Hai dạo một vòng, Nhan Như Ý chọn cho La Tuệ Tuệ một cây trâm bạc điểm thúy hình hoa sen, niên hiệu Tuyên Thống, 5 đồng chốt đơn. Ngoài hai món , cũng chẳng chọn gì thêm.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

đầu mà vớ hai món , La Tuệ Tuệ mãn nguyện lắm . Nàng ngắm nghía cây trâm hoa sen, vui vẻ : “Đẹp quá, chờ lúc tớ cưới, tớ sẽ dùng cái búi tóc. Như Ý, lấy khối nghiên mực Đoan Khê đó gì? Không thật sự đưa Tứ Hà chặn giấy đấy chứ?”

 

“Nó diễm phúc đó. Tớ chuẩn lúc đến nhà Dật Bình, tặng cho ông nội Tống.”

 

“Cậu sắp đến nhà ? Anh đến nhà ?”

 

Trong tiềm thức của La Tuệ Tuệ, là nhà trai đến nhà gái , đó nhà gái mới qua nhà trai. Tống đoàn trưởng còn đến nhà Như Ý, Như Ý sắp đến nhà Tống đoàn trưởng ?

 

Nhan Như Ý: “Tớ chuẩn thôi. Nhà thiếu tiền, đồ đắt tiền tớ tặng nổi, chỉ đành tìm mấy món tinh xảo độc đáo. Gặp thì mua về chuẩn thôi.”

 

La Tuệ Tuệ nhiều chuyện: “Tống đoàn trưởng bàn với khi nào đến nhà ?”

 

Nhan Như Ý thở dài: “Vẫn , nhưng ải nhà tớ, e là dễ qua. Cũng lúc về, chuẩn tâm lý xong .”

 

Đêm qua mới xa Tống Dật Bình, mà hôm nay nàng thấy nhớ . Nàng chống cằm: “Cũng giờ Dật Bình đang gì nhỉ?”

 

La Tuệ Tuệ hiểu lắm, mấy yêu đương đều dính như ? Nếu nàng và Khương Hạo mà yêu , cũng sẽ dính như ?

 

Hai chơi bên ngoài đến nửa buổi chiều mới về nhà. Lúc về ngang qua hàng thịt, La Tuệ Tuệ cắt 2 cân thịt, định về nhà Nhan Như Ý sủi cảo.

 

Hai bước cổng, thì thấy Lý Yến đang vịn bồn nước nôn thốc nôn tháo.

 

 

Loading...