Những khác cũng đều uống ít, nhưng ai say nặng như , đều gục hết cả bàn.
Trần Phi Dũng hôm nay là chủ xị, uống ít nhất. Thấy Tống Dật Bình say nhẹ, chắc một lúc nữa cũng tỉnh rượu , liền đặt một phòng ở nhà khách bên cạnh, để ngủ một lát cho tỉnh rượu hẵng về.
Tống Dật Bình say lắm , đang gục mặt xuống bàn. Trần Phi Dũng định dìu .
Anh đụng , Tống Dật Bình liền ngẩng đầu lên, mắt say lờ đờ: “Như Ý ?”
Ngô Mỹ Lệ : “Bị bắt cóc .”
Tống Dật Bình thấy Nhan Như Ý, nở một nụ ngây ngô, vẫy tay với cô: “Như Ý, đây.”
Ấn tượng của họ về Tống Dật Bình luôn là bình tĩnh, cơ trí, nghiêm túc, lúc còn thể là lãnh khốc vô tình.
Đặc biệt là lúc huấn luyện tân binh, đúng là thiết diện vô tư.
Đây là đầu tiên họ thấy một Tống Dật Bình như thế . Ai nấy đều thấy hiếm lạ, nhưng cũng chút dám thẳng.
Quá ảnh hưởng đến hình tượng của Tống Dật Bình trong lòng họ.
Ngô Mỹ Lệ đẩy Nhan Như Ý qua: “Em mau dìu nghỉ một lát .”
Nhan Như Ý qua, dìu Tống Dật Bình sang nhà khách nghỉ ngơi.
May mà Trần Phi Dũng đặt phòng ở tầng một, nếu , Nhan Như Ý đúng là thế nào để lôi Tống Dật Bình lên.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Anh quá cao lớn, uống say càng nặng. Nếu Trần Phi Dũng đỡ một bên, chắc cô đè bẹp dí .
Vào đến phòng, Trần Phi Dũng và Nhan Như Ý dìu Tống Dật Bình xuống giường.
Trần Phi Dũng định rót cho Tống Dật Bình cốc nước, xách phích nước nóng lên lắc lắc, thấy rỗng , liền với Nhan Như Ý: “Để chuẩn nước ấm, lát nữa cho uống một ít, giải rượu cho nhanh.”
Trần Phi Dũng , Nhan Như Ý định cởi giày cho Tống Dật Bình. Cô mới đụng chân , Tống Dật Bình liền mở bừng mắt, cô: “Như Ý.”
Nhan Như Ý: “Em cởi giày cho , nghỉ ngơi t.ử tế .”
Tống Dật Bình: “Anh tự cởi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-169.html.]
Anh loạng choạng dậy, nhưng cởi giày, mà cứ chằm chằm Nhan Như Ý.
Nhan Như Ý đến nóng bừng cả mặt, cô hờn dỗi: “Anh cứ em chằm chằm gì?”
Tống Dật Bình: “Muốn hôn em.”
Ngô Mỹ Lệ nghĩ Nhan Như Ý và Tống Dật Bình kết hôn, Nhan Như Ý tiện ở trong phòng chăm sóc Tống Dật Bình.
Tai vách mạch rừng, lỡ truyền ngoài thì ảnh hưởng đến cả hai.
Thế là cô bàn với Trần Phi Dũng, để Trần Phi Dũng ở chăm sóc Tống Dật Bình, còn cô sẽ đưa Nhan Như Ý ngoài chơi một lát.
Bên cạnh nhà hàng một công viên nhỏ giữa phố, còn một cái hồ nhân tạo, ven hồ trồng đầy liễu, trời nóng ở đó cũng mát mẻ.
Họ qua đó dạo, hóng mát, chờ Tống Dật Bình tỉnh rượu kha khá hẵng .
Ngô Mỹ Lệ đến cửa, thấy cửa phòng vẫn mở, đang định gõ cửa , kết quả liền thấy câu đó của Tống Dật Bình. “Trời đất ơi!” một tiếng, cô vội vàng chạy .
Vừa đụng Trần Phi Dũng bưng nước về. Trần Phi Dũng hỏi cô: “Sao thế?”
Mặt Ngô Mỹ Lệ vẫn còn đỏ: “Không gì.”
Sau đó cô gọi lớn Nhan Như Ý, cũng là để nhắc nhở cô, kẻo Tống Dật Bình hành động gì quá trớn, Trần Phi Dũng bắt gặp.
“Như Ý, cứ để Tống đoàn trưởng nghỉ trong phòng. Bảo Trần Phi Dũng chăm sóc . Chị em ngoài chơi một lát.”
Nhan Như Ý cũng câu của Tống Dật Bình cho đỏ bừng mặt. Nghe Ngô Mỹ Lệ gọi, cô vội vứt một câu: “Em chơi với chị Mỹ Lệ đây”, đỏ mặt chạy biến.
Trần Phi Dũng thấy Nhan Như Ý cũng đỏ mặt, trong lòng lấy lạ. Hai uống rượu mà mặt ai cũng đỏ thế nhỉ.
Tống Dật Bình uống say , phản ứng chậm hơn bình thường ít nhất một nhịp. Nhan Như Ý chạy mất , vẫn còn đang lẩm bẩm dặn dò: “Đừng chạy lung tung, cũng đừng nắng phơi mãi, về lột da bây giờ. Anh ngủ một lát, lát nữa sẽ đón em.”
Anh xuống, bật dậy, lôi ví tiền từ trong túi áo : “Ví tiền em cầm . Anh thấy bên cạnh cửa hàng, mua gì thì mua.”
Anh mở to đôi mắt lờ đờ tìm một vòng: “Như Ý ?”