Đang chuyện ngon lành, tự dưng giật đồ bỏ mà thèm chào một tiếng.
Triệu Đông Thăng đầu gặp chuyện , ông ngớ một lúc. Đến khi hồn, đuổi theo định bảo Thẩm Xảo Tú trả tiền giám định, thì hai con bà mất dạng.
Triệu Đông Thăng bực bội trong lòng, với Tiền Hợp ngang qua: “Lúc Tiểu Nhan ngang qua là hỏng bét . Nó ăn mặc kiểu đấy, tám phần sẽ nghĩ chúng đơn vị nhà nước đàng hoàng, kết quả giám định cũng đáng tin. Ông xem, ứng nghiệm . còn xong, hai con họ bỏ , tiền giám định cũng thèm trả, đúng là phí công.”
Tiền Hợp chậm rãi đáp: “Biết là do chê ông năng dài dòng, vô nên mới bỏ thì .”
Triệu Đông Thăng lúc giám định, thích nhất là thao thao bất tuyệt, từ nguồn gốc xuất xứ, đến hình thành, thành phần cấu tạo, gia công, giám định thật giả…
Không dông dài cả tiếng đồng hồ, ông chịu kết quả cuối cùng.
Thường cho như lạc sương mù.
Những đến giám định đa phần đều là dân ngoại đạo, nếu họ cũng chẳng cần đến đây.
Người chỉ là thật giả, còn mấy thứ Triệu Đông Thăng , họ hiểu cũng .
Nghe xong cũng bằng thừa, tốn thời gian.
Có phản ánh vấn đề với Cục trưởng Lưu, Cục trưởng Lưu cũng nhắc khéo Triệu Đông Thăng, nhưng ông vẫn chứng nào tật nấy, vẫn thao thao bất tuyệt như cũ.
Tiền Hợp chính là đang cái tật của ông .
Tiền Hợp vốn thích xen chuyện khác, nhưng từ lúc Nhan Như Ý về trung tâm giám định, ông đặc biệt thích cà khịa Triệu Đông Thăng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-151.html.]
Đấy, từ lúc Nhan Như Ý về, chỉ ảnh hưởng việc, còn ảnh hưởng cả sự đoàn kết nội bộ. Mà chẳng ai thèm !
Ra khỏi cổng Cục Văn vật, Nhan Như Bình mới bắt đầu oán trách : “Không bảo Như Ý ở đơn vị ?”
Thẩm Xảo Tú: “Lúc đến hỏi kỹ bác gác cổng . Bác bảo đúng là nó ngoài, bác tận mắt thấy nó đạp xe cùng một đồng chí nam, bảo là công tác, một lúc nữa mới về. Mẹ cũng ngờ nó về đột ngột như thế.”
Các bà sợ Nhan Như Ý thấy sẽ chê , nên mới cố ý chọn lúc Nhan Như Ý ở đơn vị để đến.
Không ngờ vẫn Nhan Như Ý đụng mặt.
Thẩm Xảo Tú hối hận trong lòng. Bị Nhan Như Ý bắt gặp thì cũng thôi , bà chỉ sợ chuyện truyền đến tai Diệp Hồng Trân, Diệp Hồng Trân mặt.
Nhan Như Bình bực bội: “Đã thế thì đừng tìm giám định nữa. Chỉ cần chúng , ai là thật giả.”
Thẩm Xảo Tú: “ chẳng con ?”
Nhan Như Bình: “Còn tại ! Cũng báo với con một tiếng, cứ thế ầm lên, Thành Hải đến giờ vẫn còn giận con.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Còn tại nhà họ Lý ! Một xu cũng chịu bỏ mà đòi cưới mày về. Nhà những kiếm đồng nào, còn bỏ tiền túi sắm của hồi môn cho mày. Nhà nào gả con gái mà chịu cái kiểu buôn bán lỗ vốn .”
Nhan Như Bình càng tức hơn: “ nhà họ hứa lo cho con một công việc . Chỉ riêng cái công việc đó, đổi là khác, bỏ bao nhiêu tiền cũng lo cho . Với , nhà còn việc nhờ đến nhà . Người chỉ cần thuận tay giúp một cái, là nhà tiết kiệm bao nhiêu tiền . Mẹ xa chứ, cứ khư khư mấy đồng tiền thách cưới.”
Thẩm Xảo Tú con gái cũng thấy lý. Bà tự an ủi , cũng là an ủi con gái: “Nói , con vẫn phúc hơn con Như Ý nhà nó. Cái thằng Thẩm Chí Dân nó cặp kè , bố nó vẽ tranh ở Phòng tranh, vẽ cả nửa đời mà cũng chẳng tí tên tuổi. Mẹ nó cũng công việc, kém xa nhà Thành Hải. Nghe lúc Như Ý chia tay thằng Thẩm Chí Dân, nó còn đ.á.n.h . Sách, với cái tính chịu thiệt một ly của nó, khó mà tìm nhà chồng .”