Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-11-20 04:39:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tuy cô lớn lên ở thành phố , nhưng nhiều nơi cô từng qua.

 

Nơi xa nhất cô từng là đường Tùng Thủy, thứ hai là trường học của cô.

 

Hoặc là mấy chỗ như Bách hóa tổng hợp, Công viên Nhân Dân, rạp chiếu phim.

 

Đề nghị của Tống Dật Bình lập tức khơi dậy hứng thú của cô. Anh hai cô thường bảo mấy năm nay thành phố đổi nhiều lắm, cô cũng xem thử, rốt cuộc là đổi nhiều đến mức nào.

 

Thế là Tống Dật Bình lái xe, từ Đông sang Tây, từ Nam Bắc, chỉ cần là con đường ô tô thể , đều lượn một vòng.

 

Đến trưa thì họ đến nhà hàng Tứ Quý Xuân.

 

Lần hai xem mắt, Phương Ngọc Như cũng đặt phòng ở Tứ Quý Xuân, nhưng đó Nhan Như Ý bỏ chạy, phòng cũng dùng đến.

 

Lần coi như là bù .

 

Ăn cơm xong, đương nhiên là Tống Dật Bình thanh toán.

 

Nhan Như Ý lẩm bẩm: “Em vẫn còn nợ một bữa cơm đấy.”

 

Tống Dật Bình: “Hôm nay là buổi hẹn hò đầu tiên của chúng , trả. Lần em trả.”

 

“Nói nhé, em trả.”

 

“Được.”

 

Ăn cơm xong, hai đến Công viên Nhân Dân đạp vịt, coi như là bù bộ quy trình xem mắt .

 

Mãi cho đến khi mặt trời ngả về Tây, Nhan Như Ý sợ lo lắng, bảo về, Tống Dật Bình mới đưa cô về.

 

Nhan Như Ý sợ trong khu tập thể thấy, liền bảo Tống Dật Bình: “Anh dừng xe ở xa xa một chút, em tự bộ về .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Tống Dật Bình dừng xe ở ven đường, Nhan Như Ý xuống xe, đang định , Tống Dật Bình gọi cô : “Đợi .”

 

Nói xong, mở cửa xe, xách hai cái túi lưới.

 

Một túi lưới là rau, cà tím, ớt chuông, cải thìa, đậu que…

 

Túi lưới còn là dưa lê, chính là loại dưa lê Nhan Như Ý ăn.

 

Tống Dật Bình đưa hai cái túi lưới cho cô: “Đều là ông nội tự trồng, em mang về cho nhà nếm thử.”

 

Thế ăn gói mang về .

 

Nhan Như Ý nhận lấy hai túi lưới.

 

Tống Dật Bình: “Xin hỏi đồng chí Tiểu Nhan, ngày mai chúng thể hẹn hò tiếp ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-145.html.]

 

Nhan Như Ý kiêu: “Để xem tâm trạng em thế nào .”

 

Tống Dật Bình nhếch miệng : “Được, chờ điện thoại của đồng chí Tiểu Nhan.”

 

Nhan Như Ý xách hai túi lưới chạy biến.

 

Hai cái túi lưới cũng nặng phết. Nhan Như Ý đang cân nhắc xem nên công khai chuyện cô và Tống Dật Bình hẹn hò . Như Tống Dật Bình đưa đồ, cô thể bảo đưa đến tận cửa nhà.

 

Dọc đường về, liên tục hỏi cô mua rau và dưa lê ở .

 

Nhan Như Ý đều trả lời chung chung là bạn tặng.

 

Mẹ cô hỏi, cô cũng trả lời như .

 

Diệp Hồng Trân nghi ngờ: “Con còn bạn nông ở quê ?”

 

Nhan Như Ý: “Mẹ đấy thôi, con bây giờ quen nhiều lắm.”

 

Diệp Hồng Trân nửa tin nửa ngờ, bà cứ cảm thấy con gái thật với .

 

Đang định gặng hỏi thêm, Nhan Như Ý nhét một miếng dưa lê miệng bà: “Mẹ ăn dưa , ngọt lắm.”

 

Diệp Hồng Trân lập tức dời sự chú ý: “Ngọt thật.”

 

Nhan Minh Hà mồ hôi nhễ nhại từ bên ngoài chạy , thấy Nhan Như Ý liền la lên: “Chị, xe tăng của em ?”

 

Nhan Như Ý: “…”

 

Lúc cô mới nhớ , vốn dĩ cô đến gặp Tống Dật Bình là để đòi xe tăng vỏ đạn, kết quả mải lo hẹn hò, quên béng mất việc chính.

 

Nhan Minh Hà bộ dạng của chị gái là ngay xe tăng về, “Có Tống…”

 

Nhan Như Ý vội bịt miệng , kéo phòng, dứt khoát đổ hết tội lên đầu Tống Dật Bình.

 

Cô cũng tính là đổ tội, nếu vì hẹn hò với Tống Dật Bình, cô cũng quên mất việc chính.

 

“Tống đoàn trưởng còn thiếu mấy cái vỏ đạn nữa, ngày mai là góp đủ , ngày mai sẽ đưa cho em.”

 

cũng là chột , cô lôi hai hào đưa cho Nhan Minh Hà: “Không bảo mua bi , mua .”

 

Mấy hôm Nhan Minh Hà đòi Diệp Hồng Trân tiền mua bi, tiền xin , còn ăn một trận đòn.

 

Thế là bé nghĩ một kế, lúc đ.á.n.h răng thì cố nặn thật nhiều kem, định dùng cho nhanh hết tuýp, lấy vỏ tuýp kem đ.á.n.h răng đổi bi.

 

Kết quả Diệp Hồng Trân phát hiện, ăn thêm một trận đòn nữa.

 

 

Loading...