Mẹ vẫn giữ ý cũ, bảo bám chặt lấy Đường Diễm Na. chia tay với Đường Diễm Na, thế là hai con cãi .
Mẹ , thế là vì trong lòng vẫn còn tơ tưởng Nhan Như Ý. Để hết hy vọng, bà bảo Nhan Như Ý giờ đối tượng, chính là Tống đoàn trưởng nổi tiếng ở khu tập thể quân khu. Rất nhiều đều thấy hai họ cùng .
Còn thấy, tối mịt, Tống đoàn trưởng đưa Nhan Như Ý về.
Vương Lan Anh: “Nếu thằng họ Tống qua với con Nhan Như Ý, nó việc gì để tâm đến con bé đó như thế.”
Thẩm Chí Dân: “Mẹ bậy . Lần cũng vì bịa đặt mà đồn công an đấy.”
“Lần bịa đặt. Bao nhiêu ở khu tập thể nhà máy cơ khí đều đang thế.”
Thẩm Chí Dân tin Nhan Như Ý tìm đối tượng nhanh như , càng tin đối tượng cô tìm là Tống đoàn trưởng lừng lẫy của quân khu.
Cậu tin Nhan Như Ý vẫn còn tình cảm với , thể nào nhanh như lòng đổi .
Hơn nữa, bố Nhan Như Ý chỉ là một thợ nguội bậc bảy, còn bố Tống đoàn trưởng là Quân trưởng. Hai họ, nghĩ thế nào cũng thể thành một đôi .
Cậu nghĩ là , nhưng trong lòng vẫn thấy khó chịu, cứ lải nhải mãi. Thế là bỏ nhà ngoài. Đi lang thang thế nào, đến khu tập thể nhà máy cơ khí.
Đang định về, thì từ xa thấy Nhan Như Ý đạp xe về, bên cạnh còn một mặc quân phục, đúng là Tống Dật Bình.
Tim “thịch” một tiếng, suýt nữa thì xông , chất vấn Nhan Như Ý ngay tại mặt xem cô đang qua với Tống đoàn trưởng .
Cũng may là khi Nhan Như Ý thấy , kịp hồn, tìm một chỗ nấp , xem thử hai họ sẽ gì.
Sau đó, bộ cuộc đối thoại. Tâm trạng lập tức lên. Cậu ngay mà, Nhan Như ý đối với vẫn là tình cũ khó quên.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-137.html.]
Chờ Tống Dật Bình , mới từ trong bóng tối bước .
Thẩm Chí Dân: “Anh ngoài dạo, thế nào đến đây.”
Nói , khổ một tiếng: “Chắc là trong lòng vẫn còn nhớ em.”
Nhan Như Ý trợn tròn mắt : “Thẩm Chí Dân, mấy lời thấy ghê tởm ? Chứ là thấy ghê tởm lắm đấy.”
Nhan Như Ý dây dưa với . Thẩm Chí Dân chặn cho cô : “Như Ý, nãy hết . Em từ chối là đúng đấy. Anh hợp với em . Gia thế nhà cao quá, hai mà cưới thật, nhà chắc chắn sẽ coi thường em. Lâu dần, cũng sẽ coi thường em…”
Thẩm Chí Dân sợ Nhan Như Ý ngắt lời cho , nên một cần ngắt nghỉ.
Nhan Như Ý xuống bàn tay đang nắm chặt ghi đông xe của : “ đếm đến ba. Một… Hai…”
Thẩm Chí Dân từng nếm mùi nắm đ.ấ.m của Nhan Như Ý, đợi cô đếm đến ba, vội buông tay . Nhan Như Ý thấy tạm hài lòng: “Còn , thì chuẩn ăn bao tải !”
Nhan Như Ý đạp xe mất, miệng vẫn còn hậm hực: Chờ mai gặp mặt, nhất định hỏi Tống Dật Bình cho nhẽ, chạy nhanh như thế để gì? Mình là hổ ?
Bị Nhan Như Ý phũ cho một trận, Thẩm Chí Dân đành tự an ủi , chắc là Nhan Như Ý vẫn còn đang giận , đợi thêm một thời gian nữa hết giận là sẽ thôi.
tâm trạng sa sút là thật, cứ cảm thấy từ lúc nghiệp đến giờ, việc đều thuận lợi.
Cậu bực bội trở về nhà. Vừa bước cửa, Vương Lan Anh : “Mẹ thấy con mãi về, định bụng ngoài tìm, kết quả con đoán xem ? Mẹ khỏi cổng khu tập thể gặp con Nhan Như Ý với Tống đoàn trưởng. Hai đứa nó về, đạp xe song song, . Mẹ bảo hai đứa nó đang hẹn hò mà con tin.”
Thẩm Chí Dân theo bản năng phản bác: “Vừa nãy con gặp Nhan Như Ý, chính miệng nó , nó hẹn hò với Tống đoàn trưởng. Hai họ chỉ là quen bình thường thôi.”
Vương Lan Anh cảnh giác: “Vừa nãy con gặp Như Ý, còn chuyện với nó ?”