La Tuệ Tuệ: “Hai gì mà nhập tâm thế? Tớ gọi mấy tiếng mà thấy.”
Nhan Như Ý nhỏ: “Đang chuyện xe tăng.”
La Tuệ Tuệ kinh ngạc.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tống đoàn trưởng cũng thật là chuyện phiếm. Ai đời khiêu vũ với con gái nhà trong đêm Thất Tịch mà chuyện xe tăng.
Thảo nào mỹ nam ngời ngời mà Nhan Như Ý vẫn giữ , yêu đương với Tống đoàn trưởng.
mà cũng , từ khi nào mà Như Ý hứng thú với xe tăng như , đến cả nhạc ngừng mà cũng phát hiện .
Tống Dật Bình tới, xuống bên cạnh cô.
Nhan Như Ý nhỏ: “Sao cũng nhắc em một tiếng?”
Tống Dật Bình thản nhiên: “ cũng nhạc ngừng lúc nào.”
Anh thật. Nếu La Tuệ Tuệ gọi Nhan Như Ý, còn định nhảy tiếp với cô mãi.
Chắc là thể nhảy đến khi buổi giao lưu kết thúc luôn.
Rất nhiều đang về phía họ, tủm tỉm.
Cô và La Tuệ Tuệ cuối cùng cũng thực hiện ước mơ đó của La Tuệ Tuệ: trở thành tâm điểm của hội trường.
Tuy những nụ trộm đều là thiện ý, Nhan Như Ý vẫn cảm thấy hổ. Sợ Tống Dật Bình mời nhảy điệu thứ hai, nhân lúc bản nhạc tiếp theo nổi lên, cô nhỏ với La Tuệ Tuệ: “Chúng về .”
La Tuệ Tuệ thực vẫn còn thòm thèm.
Tuy cô nhảy, cũng chẳng xuống sàn.
cô thích xem. Vừa ăn lạc rang hạt dưa miễn phí, uống nước miễn phí, xem sàn nhẹ nhàng khiêu vũ, còn xem học lỏm, xem nhảy thế nào, ảo tưởng sẽ bá chủ sàn nhảy.
Cô đang tận hưởng niềm vui .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-135.html.]
bạn về, thì về thôi. Cô bé chút do dự: “Ừ, về thì về.”
Nhan Như Ý đầu hỏi Tống Dật Bình: “Tống đoàn trưởng, với Tuệ Tuệ về đây, …”
Cô hỏi Tống Dật Bình định tìm khác nhảy tiếp , nhưng kịp xong, Tống Dật Bình đáp lời: “Không nhảy nữa, cũng về đây.”
La Tuệ Tuệ chỉ cốc đầu cô bạn : Tống đoàn trưởng rõ ràng là đến đây vì đấy, Nhan Như Ý . Cậu mà về thì còn ở gì nữa?
Tống Dật Bình chào Khu trưởng một tiếng, đó ba rời trong ánh mắt dõi theo của hội trường.
Lộ trình từ ủy ban khu về khu tập thể nhà máy cơ khí 31 là thế : đầu tiên là khu tập thể nhà máy đồ điện, qua khu tập thể nhà máy phân đạm ở giữa, đó là đến khu tập thể nhà máy cơ khí.
Đến khu tập thể nhà máy đồ điện, La Tuệ Tuệ đương nhiên là giao phó nhiệm vụ đưa Nhan Như Ý về nhà cho Tống Dật Bình, còn thì ung dung tự tại về nhà.
Lúc nãy La Tuệ Tuệ ở đó, Nhan Như Ý còn ríu rít chuyện với cô bé.
La Tuệ Tuệ , Nhan Như Ý liền im bặt.
Tống Dật Bình nhận vẻ mất tự nhiên của cô, chủ động tìm đề tài: “Nghe buổi tọa đàm phổ cập văn vật các cô tổ chức thành công.”
Nhắc đến chuyện , Nhan Như Ý lập tức hứng thú. Dù thì hoạt động thể ghi trang sử huy hoàng 22 năm cuộc đời của cô.
“Hôm đó đến đông lắm, trong sân Tổ dân phố đủ, tràn cả ngoài đường cái. Sau đó chúng cũng thu ít đồ . Quý nhất là một bộ cụ, men đen Kiến Trản. Không qua , tóm là đặc biệt quý hiếm. Tuy là đồ đầu thời Thanh, nhưng bộ cụ bảo tồn , thầy Tiền là đồ của lò quan Kiến Diêu.”
Tống Dật Bình đương nhiên men đen Kiến Diêu, trong nhà cũng một bộ.
Anh rành về mấy thứ , chỉ nhớ hồi nhỏ ông nội mang cho xem, bảo bộ cụ đó tên là “Ô Kim Trản”, là loại quý nhất trong các lò Kiến Diêu.
Bộ cụ đó miệng viền bạc, đáy còn khắc hai chữ “Ngự dụng”, ông bảo đây là đồ dùng cho vua.
Lúc đó cũng chẳng thấy nó chỗ nào, chỉ thấy đen thui thùi lùi, mà bát thì quá nhỏ, uống ghiền, còn bằng cái ca lớn của bố , uống một ngụm là no căng.
Lúc đó ông nội tức c.h.ế.t .
Nhan Như Ý chắc chắn sẽ thích.