La Tuệ Tuệ vội tìm lý do cho cả hai: “Chủ yếu là nhạc. Nếu nhạc, nhảy theo nhịp nhạc là giẫm chân ngay. Mai tớ hỏi xem mượn máy ghi âm ở , hai đứa tập theo máy ghi âm mấy hôm là nhảy ngay.”
Nhan Như Ý suýt nữa thì buột miệng Tống Dật Bình máy ghi âm, mà còn như mới mua.
Nhan Như Ý cảm thấy, kể cả tập theo máy ghi âm, hai đứa bọn họ cũng vẫn giẫm lên chân như thường.
La Tuệ Tuệ thì quyết tâm , còn lôi kéo Nhan Như Ý cùng.
Nếu bạn , Nhan Như Ý đành đồng ý, cùng lắm thì đến xem khác nhảy.
Ngày thường xem biểu diễn còn mua vé, đằng mất vé, còn lạc rang hạt dưa ăn.
Nhan Như Ý định về nhà, La Tuệ Tuệ dắt xe đạp đòi cùng cô: “Cậu công tác mấy hôm, tớ cũng nhớ ghê. Tối nay tớ sang nhà ngủ, hai đứa buôn chuyện cho .”
Cô bé với một tiếng, hai đạp xe khỏi khu tập thể nhà máy đồ điện.
Vừa khỏi cổng lớn khu tập thể, họ liền gặp Tống Dật Bình.
Tống Dật Bình đang đạp xe, cũng thấy hai họ, xuống xe chào: “Đồng chí Tiểu Nhan, đồng chí Tiểu La.”
La Tuệ Tuệ: “Ôi chao, tớ đột nhiên nhớ , trưởng khoa bảo tớ báo cáo mà tớ ! Mai nộp , nộp là bà mắng c.h.ế.t tớ mất. Tớ về báo cáo đây, qua nhà . Tớ về nhé! Tống đoàn trưởng, trời tối , phiền đưa Như Ý về nhà giúp . Đèn đường bên khu nhà sáng lắm, nhất định đưa về đến tận cửa nhà đấy.”
Cô bé còn cả gan thêm một câu: “Đây là mệnh lệnh!”
Nói xong, đợi Nhan Như Ý Tống Dật Bình kịp phản ứng, cô bé đầu xe, đạp nhanh như chớp.
Nhan Như Ý: “…”
Cô cảm thấy La Tuệ Tuệ mà diễn viên thì đúng là lãng phí tài năng.
Tống Dật Bình gọi cô: “Đi thôi.”
Nhan Như Ý: “Muộn thế Tống đoàn trưởng còn về nhà ạ?”
“ ở bệnh viện . Có một đồng chí chiến hữu ốm viện, thăm .”
“Sao lái xe?”
“Xe trục trặc chút, kéo đến xưởng sửa xe … Tiểu Nhan, cô học tiếng Nga, cô còn học ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-123.html.]
Nhan Như Ý buột miệng: “Học ạ.”
Cô vẫn hát bài hát tiếng Nga mà.
xong cô mới nhớ , Tống Dật Bình dạy cô.
Cô gì gan để Tống Dật Bình dạy : “Anh bận như , em dám chiếm dụng thời gian của .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tống Dật Bình: “Không chiếm dụng thời gian của . chọn cho cô hai cuốn giáo trình cơ sở, thu âm nội dung giáo trình băng cát-xét. Ngày mai mang máy ghi âm, băng cát-xét và giáo trình qua cho cô. Cô thể thử xem. Dạo đều ở quân khu, nếu chỗ nào hiểu, cô cứ gọi điện cho .”
Anh đến mức , nếu còn từ chối nữa thì đúng là kiêu quá.
Nhan Như Ý đành cảm ơn Tống Dật Bình.
Hai chuyện, nhanh đến cổng khu tập thể nhà máy cơ khí.
Tống Dật Bình theo Nhan Như Ý thẳng trong khu tập thể.
Nhan Như Ý: “Không cần đưa em trong ạ.”
Tống Dật Bình : “Đồng chí Tiểu La , nhất định đưa cô về đến tận cửa nhà. Đây là mệnh lệnh.”
Nhan Như Ý thầm nghĩ, cô bạn của lá gan cũng to thật, dám mệnh lệnh cho cả Tống đoàn trưởng.
Mà Tống đoàn trưởng thế mà cũng lời, chấp hành mệnh lệnh sai một ly.
Và thế là, cô thật sự để Tống Dật Bình đưa về đến tận cửa nhà.
Đã 9 giờ, chương trình TV cũng kết thúc, trong sân tối om, chỉ phòng của cô là còn sáng đèn.
Cô dắt xe đạp, rón rén sân, đầu vẫy tay với Tống Dật Bình, nhỏ: “Tống đoàn trưởng, em đến nhà . Anh về , đường đạp xe chậm thôi.”
Tống Dật Bình gật gật đầu, đạp xe rời .
Nhan Như Ý dựng xe xong, đóng cổng sân, đầu , cô giật b.ắ.n .
Ở cửa nhà chính, hai đang ngay ngắn: Mẹ cô và chị dâu hai cô.
Nhan Như Ý: “Hai đó từ khi nào thế, lên tiếng gì cả?”