Thập Niên : Bị Từ Hôn, Tôi Lên Đời Rồi - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-11-20 02:04:24
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Điều dẫn đến việc ít đồ cổ chảy tay giới sưu tầm tư nhân.

 

Cục Văn vật như , cũng là đón đầu, thu gom những đồ cổ còn rơi rớt trong dân gian về cho quốc gia.

 

Trước đây Triệu Đông Thăng cũng từng cử .

 

trợ cấp, c.h.ế.t dí ở văn phòng, nên ông thích cử công tác.

 

Đi cùng Tưởng Đông Minh ông cũng ý kiến. Tưởng Đông Minh tuy cổ hủ, nhưng ít , chăm . Ông lười biếng ít một chút, Tưởng Đông Minh cũng sẽ gì.

 

nếu Nhan Như Ý cũng theo, thì ông vui.

 

“Cục trưởng Lưu, cũng đang định phản ánh với ông một chuyện. Đồng chí Nhan mới đến văn phòng chúng , suốt ngày ăn mặc hoa hòe hoa sói, hết uốn tóc đến giày da cao gót, ngày nào cũng xức nước hoa thơm nức. thấy ảnh hưởng lắm. Văn phòng chúng nam đồng chí, chỉ là nữ, ngày nào cô cũng tô son trát phấn, ảnh hưởng đến khác việc.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Với , tinh lực của một chỉ bấy nhiêu, cô dồn hết quần áo trang điểm , thì còn tâm trí việc? Thêm nữa, chúng là đơn vị nhà nước, thường xuyên quần chúng đến giám định đồ cổ. Để quần chúng thấy, sẽ đàm tiếu. hy vọng trong Cục thể một văn bản, quy định về trang phục của cán bộ công nhân viên, yêu cầu chín chắn, đoan trang, ít nhất là thể ảnh hưởng đến hình tượng của Cục chúng .”

 

Cục trưởng Lưu chỉ nhíu mày.

 

Ông và Triệu Đông Thăng việc cùng năm, sáu năm. Người bản lĩnh thật, nhưng tính tình hẹp hòi.

 

Vợ của Cục trưởng Lưu là Chủ nhiệm phụ nữ ở Tổ dân phố mới. Lần Vương Tư Thành đại náo ở đó, vợ ông cũng mặt. Chuyện cây bút máy, ông vợ nhắc qua một .

 

Với sự hiểu của ông về Triệu Đông Thăng, tám phần là ông chấm cây bút đó, kết quả Nhan Như Ý vô tình nẫng tay , nên ông cay cú trong lòng. Hôm nay ông đến đây mách lẻo Nhan Như Ý, tư tưởng bảo thủ là một mặt, mặt khác chính là đang cố bới lông tìm vết Nhan Như Ý.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-107.html.]

Sáng nay lúc , ông gặp Nhan Như Ý ở cổng lớn.

 

Cô gái trẻ ăn mặc gọn gàng, xinh xắn, tủm tỉm chào ông.

 

Ông thấy . Người trẻ tuổi mà, thế chứ, chẳng lẽ cứ như , cả nước màu đen thì là màu lam, hoặc màu xám, trông c.h.ế.t chóc u ám.

 

Cục trưởng Lưu: “ thấy cô ăn mặc cũng gì quá đáng. Bây giờ khác , quốc gia còn đang đề xướng giải phóng tư tưởng, cổ vũ theo đuổi cái cơ mà. Ông thấy còn cả đội mẫu, quần áo mẫu mặc còn lộng lẫy hơn đồng chí Tiểu Nhan nhiều, quốc gia cũng cấm ? Không cấm tức là cho phép. Hơn nữa, đồng chí Tiểu Nhan cũng vì chuyện mà trễ nải công việc. Lần chỉ cần liếc mắt một cái là phân biệt men xanh thời Tống, điều đó chứng tỏ kiến thức nền tảng của cô vững, đối với công việc nghiêm túc, trách nhiệm. Điều đó cũng đủ cho thấy, việc thích và công việc hề xung đột.”

 

“Lão Triệu , những đồng chí kỳ cựu trong Cục chúng , vẫn là nên bao dung cho các đồng chí trẻ nhiều hơn.”

 

Triệu Đông Thăng vẻ mặt nghiêm trọng: “Cục trưởng Lưu, mặc kệ ông thế nào, tóm thể chấp nhận . Nếu cứ nhất quyết bắt cô , thì nữa.”

 

Cục trưởng Lưu suy nghĩ một lát: “Tuy đây là công tác Cục sắp xếp, nhưng chúng cũng tôn trọng ý kiến cá nhân của ông. Nếu ông , cử Hạ Bằng Phi .”

 

Triệu Đông Thăng: “!”

 

Chẳng lẽ là nên giữ Nhan Như Ý ở , để ông !

 

Sao ngược đời thế ?

 

Triệu Đông Thăng tức tối phẩy tay bỏ .

 

Hạ Bằng Phi tin thu mua đồ cổ ở nông thôn cùng Tưởng Đông Minh và Nhan Như Ý, miệng toe toét khép .

 

Triệu Đông Thăng ngứa mắt: “Cái chỗ các sắp đến là một cái xó xỉnh hẻo lánh, nghèo xa, thu mua cái gì chứ. Đi cũng chỉ tổ công cốc.”

Loading...