Nói xong, cô và La Tuệ Tuệ một cái, La Tuệ Tuệ lập tức hiểu ý. Hai thẳng đến Bách hóa tổng hợp.
Bảo hai chơi với , cả hai đều thích tiêu tiền, quan điểm chung là thể bạc đãi bản .
Hai cô lượn lờ ở Bách hóa tổng hợp cả một tiếng đồng hồ, khải trở về.
Vốn dĩ hai cô định mua giày xăng đan, nhưng thấy đôi giày da cao gót trưng bày quầy là thể dời bước nữa.
La Tuệ Tuệ lớn từng mà từng giày cao gót bao giờ.
Nhan Như Ý thì , lúc cô dẫn chương trình chính là giày cao gót, nhưng vì sợ sơ sẩy vấp ngã sân khấu, nên đôi giày đó cao lắm, chỉ gót một chút.
La Tuệ Tuệ: “Hai đứa cùng mua , mai cùng giày mới .”
Bị La Tuệ Tuệ cổ động, cô cũng chút háo hức thử.
La Tuệ Tuệ thích màu sắc rực rỡ một chút, cô ghé quầy gọi nhân viên bán hàng: “Đồng chí ơi, cỡ 37, lấy cho đôi màu gan lợn thử xem.”
Nhan Như Ý thích màu nhạt, cô bảo nhân viên bán hàng lấy đôi màu trắng ánh trăng.
Cô từng giày cao gót, ít nhiều cũng kinh nghiệm, lúc xỏ thử trông vẫn khá bình thường.
La Tuệ Tuệ là đầu tiên giày cao gót, xỏ xong đường thế nào, bước cứ tập tà tập tễnh.
Mấy bước đầu tiên còn suýt nữa thì ngã.
cô bé vô cùng hài lòng.
Vóc dáng cô bé cao lắm, giày cao gót , lập tức cao vọt lên 5 centimet.
Cô bé ưng ý hết sức, với nhân viên bán hàng: “Đồng chí, lấy đôi .”
Nhan Như Ý cũng thích đôi màu trắng ánh trăng , nên cũng lấy luôn.
Hai mua giày cho xong, mua quà cho nhà.
Nhan Như Ý mua cho cô một lọ kem dưỡng da hiệu Úc Mỹ, cho bố cô một bộ cờ tướng, chị dâu cả và chị dâu hai mỗi một cái kẹp tóc, cả và hai mỗi một cái kính râm, Tứ Hà (em trai út) thì một khẩu s.ú.n.g tự động bằng nhựa, còn Diệu Diệu (cháu gái) là một con búp bê Tây chớp mắt.
Hai thắng lợi trở về.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đi đến cổng khu nhà tập thể, từ xa thấy hai cô, cô cất tiếng gọi lớn: “Anh hai!”
Nhan Minh Đào dừng bước chờ cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-bi-tu-hon-toi-len-doi-roi/chuong-103.html.]
Nhan Như Ý: “Anh hai, hôm nay về sớm thế?”
Nhan Minh Đào tan thêm, thường thì muộn mới về nhà.
Nhan Minh Đào trông ủ rũ: “Vốn dĩ hẹn hôm nay khởi công, bọn đều đến cả , thế mà đột nhiên đổi ý, bảo nữa.”
Lần nhận một bộ tủ quần áo.
Nhà đó hai con trai, ông cả cưới vợ từ mấy năm , là ông em cưới.
Tủ quần áo là đóng cho ông em cưới vợ, kết quả ông cả chịu, bảo lúc ổng cưới thì chẳng gì, đến lượt em trai thì đóng tủ quần áo.
Lúc Nhan Minh Đào qua, hai em đang cãi ỏm tỏi cũng vì chuyện .
Sau đó họ bảo đóng nữa, dúi cho một bao t.h.u.ố.c lá Đại Tiền Môn đuổi về.
Anh hút thuốc, cho bao Đại Tiền Môn thà cho 4 hào bạc còn hơn.
Nhan Minh Đào thấy ghi đông xe cô treo một cái túi lưới, lỉnh kỉnh đủ thứ, ghen tị : “Em gái, phát tài ?”
Nhan Như Ý đắc ý: “Em lĩnh lương đấy.”
Cô lôi chiếc kính râm đưa cho hai: “Cái cho .”
Nhan Minh Đào mừng đến phát run: “Tặng á?”
Nhan Như Ý gật đầu: “Anh cả cũng .”
Nhan Minh Đào cảm động đến suýt rơi nước mắt.
Anh một đồng nghiệp tạp vụ mua cái kính râm, hễ rảnh là đeo lên khoe khoang mặt , thèm nhỏ dãi. Anh cũng mua một cái, nhưng thứ rẻ, Bách hóa tổng hợp hỏi , loại rẻ nhất cũng 5, 6 đồng.
Anh về hỏi Lý Yến xin tiền, Lý Yến mắng cho một trận.
Lúc Lý Yến mắng , em gái ngang qua, nó thấy hết, lúc đó cảm thấy mất mặt kinh khủng.
Không ngờ em gái nhớ kỹ chuyện , lĩnh lương đầu tiên mua kính râm cho .
Ngoài việc thỉnh thoảng mua chút đồ ăn vặt, cũng từng mua cho em gái món đồ gì quý giá.
Trong lòng thấy áy náy, xoa xoa tay: “Thứ đắt lắm . Lương em cũng cao, vẫn là nên tiết kiệm một chút…”