Thập niên 90: Phát tài ở Thượng Hải [Đạn mạc] - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-09-20 09:49:14
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù đường đến đồn công an, Diệp Vi vì ngại ngùng mà dám Dương Chinh Minh nhiều. là cô gái nhỏ trải sự đời, gần một tiếng đồng hồ trôi qua, cô bình tĩnh .

Nghe Dương Chinh Minh , liền mở lời: " Dương chuyện một chút ."

Trương Giang Minh nhường sang một bên, mắt hổ chằm chằm hai họ.

Dương Chinh Minh để tâm, tiến thêm một bước đến gần Diệp Vi, nữa bày tỏ lòng ơn đối với cô.

Mặc dù Diệp Vi thể bình tĩnh đối mặt với Dương Chinh Minh, nhưng trong lòng khó tránh khỏi chút tự nhiên, cô nghĩ ngợi gì liền học theo nhân vật trong tiểu thuyết võ hiệp mà : "Chỉ là chuyện nhỏ, đáng nhắc tới."

Dương Chinh Minh nhẹ một tiếng : "Đối với cô Diệp là chuyện nhỏ, nhưng đối với là ân cứu mạng."

Diệp Vi tiếp xúc với Dương Chinh Minh nhiều, nhưng cũng thấy vài , lạnh lùng, nhưng lúc mặt đang thương, khóe môi đóng vảy máu, lên... ừm, một phong vị riêng.

Cũng vẻ chật vật.

Diệp Vi liếc mắt , suy nghĩ từ ngữ.

Trương Giang Minh lầm bầm bên cạnh: "Ân cứu mạng thì , còn lấy báo đáp ?"

Ở đây trạm xe buýt chính thức, chỉ một cây cột dựng bên đường, đó dán bảng tuyến xe buýt qua. Vì ai khác ở trạm, ba bảng hiệu, cách xa.

Giọng Trương Giang Minh tuy lớn, nhưng nghĩ cũng Dương Chinh Minh thể thấy.

Má Diệp Vi nóng bừng ngay lập tức, cô đột ngột tát cánh tay một cái, tức giận hỏi: "Anh linh tinh cái gì đó!"

Trương Giang Minh lúc mới nhận những lời bụng bảo , vội vàng theo lời Diệp Vi : " nãy đầu óc vấn đề, bừa đó mà, ý là dù ý đồ gì, cô cũng thể đồng ý..."

"Anh câm miệng !" Diệp Vi dùng ánh mắt sát khí tới, khiến Trương Giang Minh lùi một bước, tay kéo từ bên trái môi sang bên , ý chỉ sẽ nữa.

Diệp Vi vốn bình tĩnh, Trương Giang Minh quấy rầy như , chút đối mặt với Dương Chinh Minh, cô cứng đờ đầu , ngẩng mặt bảng tuyến xe buýt lẩm bẩm: "Sao xe buýt vẫn tới."

"Cô Diệp sống ở ?"

Thấy Diệp Vi đầu , Dương Chinh Minh từ trong cặp tài liệu lấy chiếc điện thoại "cục gạch" rơi hỏng một chút nhưng vẫn dùng , : " gọi taxi, thể tiện đường đưa hai về."

Nghe dường như bỏ qua những lời bậy bạ của Trương Giang Minh nãy, Diệp Vi cuối cùng cũng đầu , : "Không cần , xe buýt sắp đến ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-phat-tai-o-thuong-hai-dan-mac/chuong-182.html.]

"Ở đây vắng vẻ, xe buýt ít, trời sắp tối , hai nên về sớm thì hơn." Dương Chinh Minh đưa tay chỉ chiếc taxi đang chạy từ cuối đường tới, "Xe đến ."

Taxi nhanh chóng chạy tới, tài xế thò đầu khỏi cửa sổ hỏi: "Có Dương Chinh Minh ?"

Dương Chinh Minh đáp lời, điện thoại, tới mở cửa xe, về phía Diệp Vi : "Cô Diệp, mời."

Dừng một lát, , "Cứ coi như là đang cảm ơn cô."

Diệp Vi cuối cùng cũng động tác, cúi lên xe.

Dương Chinh Minh nhẹ nặng đóng cửa xe, về phía bên của taxi.

Trương Giang Minh thấy , vội vàng tăng tốc bước chân, giành Dương Chinh Minh mở cửa xe, với : " với Vi Vi cùng , phía vấn đề gì chứ?"

Dương Chinh Minh nghiêng đầu sang , đưa tay , giọng điệu bình tĩnh : "Mời."

Lên xe xong, Dương Chinh Minh với tài xế là đưa hai , đầu hỏi địa chỉ nhà Diệp Vi, do dự, địa chỉ.

"Cái vòng..." một vòng lớn, tiện đường chút nào!

Tài xế hết lời, Dương Chinh Minh liền lên tiếng: "Tiền xe trả."

Tài xế Dương Chinh Minh, Diệp Vi qua gương chiếu hậu, cuối cùng là Trương Giang Minh, lộ vẻ mặt mấy hiểu, đành bất lực : "Anh chắc chứ!"

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Mặc dù tài xế , nhưng Diệp Vi điếc mù, nghĩ cũng hiểu, cô đợi Dương Chinh Minh mở lời : "Cứ đưa chúng đến chỗ nào đông một chút là , chúng thể tự xe về."

Dương Chinh Minh khéo léo từ chối: "Cô Diệp vì cứu mà lỡ mất thời gian, thể để hai gặp nguy hiểm ."

Diệp Vi : "Vậy tiền xe sẽ trả."

Dương Chinh Minh đáp: "Chỉ là một khoản nhỏ, cần thiết."

Thời buổi taxi là chuyện nhỏ, ý của tài xế nãy, quãng đường đưa họ về nhà trọ đến khách sạn của Dương Chinh Minh hề ngắn, một vòng lớn như , e rằng tiền lương một tuần của bình thường ở Thượng Hải hết .

kiên quyết, cô cũng tiện khách sáo quá, đành gì nữa.

Nhà trọ của Diệp Vi cách đây gần, khi họ đến đổi hai chuyến xe buýt, khi về tuy thể đường tắt, nhưng cũng mất gần nửa tiếng.

Khi xe dừng, trời tối đen.

Loading...