Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 450: Có Thể Khiến Cuộc Sống Của Mình Càng Ngày Càng Tốt Hơn Cũng Là Một Kiểu Bản Lĩnh

Cập nhật lúc: 2025-07-03 01:57:25
Lượt xem: 461

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Từ nhỏ, chị chen chúc cùng mấy chị em gái cùng một chiếc giường, quần áo mặc cũng là nhặt từ chị gái, dùng balo cũ, bút cũ, điều kiện cũng lắm. Thế nhưng bầu khí trong nhà chị vẫn khá , lúc ăn cơm cũng tranh , ầm ĩ, nếu trong đĩa còn dư một miếng thịt, bọn chị đều thoả hiệp với sẽ đợi chia cho.”

Bình thường khi ở cùng cũng chỉ thảo luận về vụ án.

Hiếm khi Hà Minh Ngọc chủ động kể chuyện trong nhà, Triệu Hướng Vãn nghiêm túc. Triệu Hướng Vãn lớn lên ở vùng nông thôn, mặc dù ruộng nhiều, thường xuyên Tiền Thục Phân đánh mắng, nhưng ở vùng nông thôn đất rộng, điều kiện phòng ở hơn của Hà Minh Ngọc. Lúc khi Triệu Thần Dương còn rời , hai chị em cô ở cùng một phòng, ngủ chung một chiếc giường, khi Triệu Thần Dương theo Triệu Thanh Vân thành phố sinh sống, Triệu Hướng Vãn ở một một phòng, vô cùng thoải mái.

Hà Minh Ngọc gắp chén Triệu Hướng Vãn một đũa thịt: “Em gầy quá, ăn nhiều chút . Mấy món xào của quán ngon nhỉ, kéo cả đám Chu Phi Bằng cùng tới đây ăn .”

Chủ quán cơm là một phụ nữ trung niên phúc hậu, lời Hà Minh Ngọc , vô cùng vui vẻ: “Cô gái, nếu cô thích, thì các cô tới ăn nữa sẽ tặng một món. Món ngon nhất ở quán của chúng chính là món bánh kếp khoai tây, đảm bảo ăn ngon.”

Hà Minh Ngọc híp mắt, đùa trêu chọc bà chủ: “Sao để tới ạ? Chẳng bằng tặng liền lúc luôn ạ?”

Bà chủ họ Hồ, tên Hồ Ái Ngọc, tính tình hào sảng, Hà Minh Ngọc thế, đầu nhanh miệng gọi với bếp: “Lão Lưu, một phần bánh kếp khoai tây .”

Chỉ một chốc lát , một đĩa bánh kếp khoai tay thơm nức bưng , kỹ một chút thể thấy là khoai tây nghiền nhuyễn , trộn với một ít bột chiên từ từ trong dầu nóng, đó thêm một ít bột ớt và hành lá, các cạnh bên ngoài giòn tan còn bên trong mềm mịn, mùi vị phong phú, thật sự ngon.

Ngay cả một thú vui ăn uống như Triệu Hướng Vãn cũng nhịn khen ngợi: “Ngon thật đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-450-co-the-khien-cuoc-song-cua-minh-cang-ngay-cang-tot-hon-cung-la-mot-kieu-ban-linh.html.]

Ngẩng đầu về phía bà chủ quầy tính tiền, Triệu Hướng Vãn đột nhiên nhớ tới tiệm bún của cô cả ở huyện La, đó cô cả gửi thư tới, bảo rằng việc kinh doanh , hai Triệu Trọng Vũ việc cũng tệ. Chị họ Phạm Thu Hàn cũng sắp xếp đến y tá tại bệnh viện Thành Quan ở huyện La, bởi vì kỹ thuật tiêm , cách việc lanh lẹ, thế nên các bác sĩ và bệnh nhân quý mến.

Có thể khiến cuộc sống của càng ngày càng hơn cũng là một kiểu bản lĩnh.

Triệu Hướng Vãn nhanh chóng dùng bữa xong, bắt đầu chuyện với bà chủ quán: “Quán của cô mở bao lâu ạ?”

Hồ Ái Ngọc ngẩng đầu lên, cách quầy trả lời cô: “Mười mấy năm , kể từ khi nhà nước cho phép kinh doanh nhỏ lẻ là cô và lão Lưu bàn sẽ mở tiệm cơm . Bệnh viện 3 thành phố Tinh là bệnh viện nổi tiếng, lượng đến bệnh viện mỗi ngày cũng lớn, nên mở tiệm kinh doanh ăn uống ở khu vực , dám thể kiếm nhiều tiền, nhưng nuôi sống cả gia đình cũng thành vấn đề.”

Bà chủ mở tiệm mười mấy năm, mặt tiền hướng thẳng về phía bệnh viện 3, chừng thể hỏi manh mối gì đó.

Triệu Hướng Vãn tiếp tục hỏi: “Vậy cô còn nhớ vụ thảm sát cả một gia đình ở khu nhà ở của bệnh viện mười mấy năm ạ?”

Hồ Ái Ngọc gật đầu, đồng thời cũng thở dài một cái: “Nhớ chứ, đó cũng là một vụ án lớn gây rúng động thành phố mà! Cảnh sát cứ lượt chạy tới điều tra, thẩm vấn. Cô cũng cung cấp những manh mối ích một chút, chỉ là lúc vụ án xảy là chín giờ tối , tiệm cơm nhà cô cũng đóng cửa, thế nên cũng cung cấp bao nhiêu.”

Hà Minh Ngọc cũng từ bỏ ý định, tiếp tục truy hỏi: “Vậy khi xảy vụ án, cô thấy nhân vật nào đặt biệt tình huống gì khác thường ạ?”

Hiện giờ Hồ Ái Ngọc cũng chuyện gì cần , thế là bước khỏi quầy, tới bên cạnh bàn Hà Minh Ngọc, chuyện: “Mỗi ngày bọn cô tiếp xúc với nhiều , khi đó là tháng năm, thời tiết nóng cũng lạnh, tài nghệ nấu ăn của lão Lưu khá , việc kinh doanh của tiệm cơm cũng , mỗi ngày bọn cô đều bận rộn tới mức chân chạm đất, thật sự chú ý thấy nào đặc biệt chuyện gì khác thường cả.”

Bệnh viện đến , già trẻ gái trai, cán bộ, công nhân, nông dân, giáo viên, bán hàng rong… Đủ kiểu . Mỗi ngày bệnh viện đều sống, chết, , , tất cả chuyện thể xảy đời đều . Việc nào đặc biệt, chuyện gì khách, một bà chủ tiệm cơm như Hồ Ái Ngọc thật sự chú ý tới.

Loading...