Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 123: Thật Là Thực Dụng Đến Đáng Sợ

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:09:11
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe được suy nghĩ trong lòng Ngụy Mỹ Hoa, Triệu Hướng Vãn đứng lên đi đến cửa: "Có chuyện gì?"

Lại một lần nữa đứng đối diện với con gái ruột, cảm giác của Ngụy Mỹ Hoa đã khác hẳn.

Có lẽ phát hiện lúc then chốt Triệu Thần Dương không chống đỡ được, cũng có lẽ vì muốn nhờ vả Triệu Hướng Vãn, Ngụy Mỹ Hoa nhận thấy đứa con gái ruột trước mặt bà ta có vẻ ngoài xinh đẹp thanh tú, đôi mắt kiên nghị. Tuy cô lạnh lùng, nhưng điều này lại khiến bà ta bỗng cảm thấy an tâm sau cả ngày hoảng loạn.

"Chuyện này... ba con... ông ấy không phải hung thủ g.i.ế.c người."

Triệu Hướng Vãn thản nhiên nói: "Ba tôi là Triệu Nhị Phúc."

Ngụy Mỹ Hoa như bị đ.â.m một nhát vào lòng suýt nữa nhảy dựng lên. Bà ta hít một hơi sâu, cố gắng kiềm chế cơn giận: “Được rồi, Triệu Thanh Vân. Triệu Thanh Vân không phải là hung thủ, ông ấy không thể làm chuyện tự hủy hoại tiền đồ như vậy. Ông ấy bị người ta hãm hại. Kẻ hãm hại ông ấy có thể là Phan Quốc Khánh hoặc cũng có thể là Nguyễn Ôn Luân của tỉnh ủy. Làm ơn giúp chúng ta điều tra, trả lại sự trong sạch cho ông ấy.”

"Được rồi, tôi biết rồi, bà về đi." Triệu Hướng Vãn hiểu dụng ý của bà ta, không muốn nói thêm lời kích động nào. Bây giờ Ngụy Mỹ Hoa là người nhà nghi phạm, lời của bà ta cũng có thể cung cấp đầu mối cho cảnh sát.

Phan Quốc Khánh, Nguyễn Ôn Luân, hai tuyến điều tra này cần phải được theo dõi.

Lần đầu tiên nhìn thấy thái độ Triệu Hướng Vãn bĩnh tĩnh như vậy, Ngụy Mỹ Hoa có chút thụ sủng nhược kinh: "Hướng Vãn, ba con... Ừm, Thanh Vân nói năm nay con học năm nhất đại học có thể thực tập ở tổ trọng án, nhất định là một nhân tài phá án. Trước đây chúng ta có làm sai, mong con đừng chấp nhặt. Lần này, chúng ta chỉ có thể nhờ con."

Khóe miệng Triệu Hướng Vãn khẽ cong lên, cha mẹ ruột của cô thật là những người thực dụng.

Lúc ghét cô, gọi cô là "Triệu Hướng Vãn", lúc cầu xin cô thì gọi cô là "Hướng Vãn". Khi không cần thiết thì đẩy ra xa nhưng khi phát hiện cô có ích thì lại tìm đến, nói lời mềm mỏng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-123-that-la-thuc-dung-den-dang-so.html.]

Câu "tình cảm đến muộn còn rẻ hơn cỏ" thật chẳng sai chút nào.

Triệu Hướng Vãn thản nhiên nói: "Vụ án này, cảnh sát sẽ điều tra tất cả."

Có lẽ đã quen với vẻ mặt lạnh nhạt của Triệu Hướng Vãn, nghe thấy cô nói sẽ điều tra tất cả, Ngụy Mỹ Hoa lập tức thở dài một hơi, luôn miệng nói cảm ơn: "Hướng Vãn, cảm ơn con, cảm ơn con."

Lần này, thái độ của Ngụy Mỹ Hoa không còn kiêu ngạo nữa, nụ cười của bà ta không còn là "nụ cười hình chữ nhật" chỉ ở khóe miệng, mà là nụ cười thật sự, với sự tham gia của cơ vòng mắt, kéo theo cả nếp nhăn từ mũi đến khóe miệng, những nếp nhăn quanh mắt.

[May mà vẫn còn đứa con gái có ích, nếu không, thật chẳng biết phải nhờ ai.]

Nghe thấy tiếng nói trong tâm trí ấy, Triệu Hướng Vãn cúi mắt xuống, không nhìn nụ cười trên mặt Ngụy Mỹ Hoa nữa.

Đến thời điểm này, cha mẹ ruột của cô mới nhớ đến mình, thật là thực dụng đến đáng sợ.

Triệu Hướng Vãn quay lại chỗ ngồi của mình, nói với Hứa Tung Lĩnh: "Đội trưởng Hứa, em muốn gặp Triệu Thanh Vân."

Nửa giờ sau, Triệu Thanh Vân gặp Triệu Hướng Vãn trong phòng thẩm vấn.

Nhìn cô gái đối diện có gương mặt rất giống mình, trong ánh mắt uể oải của Triệu Thanh Vân hiện lên một tia hy vọng. Đây là con gái ruột của mình, chắc chắn con bé có thể giúp mình!

Sau khi trả lời một cách máy móc những câu hỏi mà cảnh sát đã hỏi vô số lần, Triệu Hướng Vãn đột nhiên mở miệng hỏi: "Tại sao ông lại nghĩ rằng Phan Quốc Khánh đã hãm hại ông?"

Triệu Thanh Vân từ từ ngẩng đầu lên, cười khổ: "Chuyện này còn phải hỏi sao? Tôi và vợ của cậu ta có mối quan hệ mờ ám, cậu ta biết chuyện đó, chẳng lẽ không hận tôi à?"

Triệu Hướng Vãn tiếp tục hỏi: "Không phải hai người đã che giấu rất kỹ sao? Làm sao anh ta lại biết được?"

Loading...