Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-06-25 09:39:44
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng chỉ có một chiếc ghế, vào phòng cũng không có chỗ ngồi, Lê Hà Dương tìm kiếm xung quanh, rồi lấy một chiếc hộp đựng giày ở góc phòng ném xuống đất, định ngồi lên đó.

Lê Tinh vội vàng đưa chân ra cản lại: "Ngồi hỏng hộp giày thì sao? Bên trong còn có giày của cô đấy!"

Lê Tinh đứng dậy khỏi ghế, ôm chiếc hộp giày vào lòng. Cô yêu quý từng món đồ mình mua về, nếu không bây giờ phòng cô đã không chật chội thế này.

Lê Tinh cất hộp giày về chỗ cũ, nhường ghế cho Lê Hà Dương, rồi đi đến mép giường, dựa vào đầu giường ngồi: "Con tìm cô có việc gì?"

Lê Hà Dương nhìn Lê Tinh, kéo ghế đến ngồi bên cạnh, rồi hỏi: "Vừa rồi ông nội gọi cô ra nói chuyện về anh Quý Lâm đúng không?"

Lê Tinh liếc nhìn cậu: "Ừm, có chuyện gì sao?"

Lê Tinh không ngạc nhiên khi Lê Hà Dương biết chuyện này. Cô biết trước khi cô về, chắc chắn trong nhà đã xảy ra tranh cãi không nhỏ vì chuyện này, nếu không phòng khách đã không yên tĩnh như vậy. Nếu là trước đây, chị dâu Cả mà biết cô chín giờ mới về, chắc chắn sẽ cùng mẹ ngồi ở phòng khách đợi cô.

Trước khi cô lên lầu, đèn phòng anh Cả và chị dâu Cả sáng lên. Lê Hà Dương liền hỏi: "Vậy cô định làm thế nào?"

Lê Tinh không hiểu ý cậu: "Làm thế nào là sao?"

"Là chuyện của anh Quý Lâm ấy, không phải anh ta nói quay về là vì cô sao? Ông nội cũng đã đồng ý chuyện của cô với anh ta rồi. Nhưng cô đang ở bên anh Lục rồi mà? Bây giờ phải làm sao?"

Lê Hà Dương sốt ruột: "Cô Út, con nói cho cô biết nhé, tuy con với anh Quý Lâm cũng thân thiết, trước đây anh ta đối xử với con cũng tốt, nhưng nếu anh ta làm chồng cô, làm dượng của con thì con thấy cô vẫn nên suy nghĩ kỹ, con thấy anh ta không đáng tin!"

"Sao lại không đáng tin?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-92.html.]

Quý Lâm từ nhỏ đã nổi bật, ưu tú trong khu tập thể, bây giờ chắc chắn càng xuất sắc hơn. Tốt nghiệp đại học Bắc Kinh lại được lãnh đạo coi trọng, bây giờ trở về với thân phận cũng không thấp, vậy mà Lê Hà Dương lại nói như vậy, Lê Tinh nghe xong theo bản năng hỏi lại.

Lê Hà Dương lập tức nói: "Chuyện này còn cần phải nói sao? Nếu anh ta đáng tin, thì sao có thể làm ra chuyện rõ ràng thích cô mà ba năm không liên lạc với cô, không liên lạc với nhà mình? Đừng có nói là do anh ta gửi thư và quà cho nhà mình, rồi nhận được thư giả. Anh ta là người tài giỏi như vậy, lại quen biết cô bao nhiêu năm, chẳng lẽ không hiểu rõ cô? Không nhận ra chuyện này?"

"Không nhận ra là do anh ta vô dụng, nhận ra mà không hành động, càng vô dụng. Một người đàn ông đã làm đến chức chủ nhiệm rồi, vậy mà thích một người con gái cũng không dám thừa nhận, cứ lén lút, sao mà đáng tin được?"

Lê Hà Dương càng nói càng tức giận. Cậu từ nhỏ đã lẽo đẽo theo sau Lê Tinh, nên biết rất nhiều chuyện của cô. Cậu biết cô từng thích Quý Lâm, cũng biết lúc trước Lê Tinh từ bỏ con đường múa, không thể đến Bắc Kinh đã buồn khổ thế nào. Cậu càng biết ba năm trước khi Quý Lâm trở về, lý do Lê Tinh bị ốm nặng là gì.

Vì biết, nên cậu luôn phản đối Lê Tinh tìm người yêu, sợ cô lại bị tổn thương. Nhưng bây giờ, người đàn ông từng khiến cô đau khổ kia lại trở về, còn lấy danh nghĩa yêu thương cô, cậu không thể nhịn được. Sao lúc trước không làm như vậy?

Lê Hà Dương tức giận đến mức đứng bật dậy khỏi ghế, đi tới đi lui trong phòng, hai tay chống nạnh.

"Còn nữa, anh ta dựa vào đâu mà cho rằng cô sẽ chờ anh ta ba năm? Là cho rằng cô Út nhất định phải lấy anh ta sao? Vậy chắc chắn là anh ta biết trước đây cô Út có ý với anh ta rồi. Vậy mà anh ta còn làm như vậy, chẳng phải càng tệ hơn sao? Dù anh ta đối xử tốt với con, nhưng chuyện này con vẫn khinh thường anh ta! Không đáng mặt đàn ông, làm mất mặt đàn ông chúng ta!"

Lê Hà Dương luôn nghịch ngợm quậy phá trong nhà, Lê Tinh luôn coi cậu như Thiên Tứ, là đứa trẻ chưa lớn, vậy mà cậu lại có thể nói ra những lời này, khiến cô không khỏi nhìn với con mắt khác. Ban đầu Lê Tinh cũng có chút buồn bực, dù sao cũng là người lớn lên cùng nhau, trước đây cô cũng từng có ý với anh ta.

Nghe Lê Hà Dương nói vậy, cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, không khỏi nhướng mày: "Giỏi đấy Lê Hà Dương, lớn rồi đấy."

"Cô Út, cô cũng thấy con nói có lý đúng không?" Lê Hà Dương lập tức vui vẻ quay người lại, sau đó nghiêm mặt nói: "Con biết trước đây cô có ý với anh Quý Lâm, nhưng anh ta thật sự không được, cô quên anh ta đi. Hơn nữa, cô đã có anh Lục rồi mà, chúng ta đừng ba lòng hai dạ nữa. Anh Lục bây giờ con thấy cũng được, đẹp trai lại đúng với tiêu chuẩn cao ráo của cô, quan trọng là còn hào phóng với cô."

"Anh ấy biết cô thích ăn nho, chiều nay lại nhờ người gửi đến một thùng. À đúng rồi, còn gửi thêm hai chiếc quạt cây, bảo chúng ta để ở phòng khách khi ăn cơm."

Lê Hà Dương dừng lại nhìn Lê Tinh: "Tâm lý đấy chứ. Con chỉ thuận miệng nhắc một câu, cô ăn cơm nóng đến mức đổ mồ hôi mà anh ấy đã nhớ kỹ."

"Chiều nay anh ấy lại nhờ người gửi đồ đến sao?" Lòng Lê Tinh khẽ rung động, anh không hề nói chuyện này với cô.

"Vâng, có gửi..." Lê Hà Dương nhìn Lê Tinh, thấy khóe môi cô khẽ cong lên, cậu theo bản năng nhìn kỹ hơn, bỗng nhiên tiến sát lại gần Lê Tinh, nhìn chằm chằm vào môi cô: "Cô Út, môi cô làm sao vậy? Bị dị ứng à? Tối nay cô ăn gì? Sao lại đỏ thế này, cả viền môi đều sưng lên."

Loading...