Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-06-25 09:38:18
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cơn giận bốc lên, ông tìm cách lấy số điện thoại văn phòng mới của Quý Lâm rồi gọi tới. Nhưng hôm đó người bắt máy lại là một phụ nữ, còn hỏi ông có phải tìm "anh Quý Lâm" không. "Anh Quý Lâm" – cách gọi thân mật của con gái ông!

Nghe vậy, Lê Vạn Sơn cố kìm nén hỏi cô ta là ai. Cô gái tự xưng là Thanh Thanh, phản ứng rất nhanh nhạy, ngay lập tức hỏi lại ông có phải là "bác Lê" không.

Văn phòng của Quý Lâm, một người phụ nữ lạ mặt nghe máy lại còn gọi Quý Lâm một cách thân mật, rồi với tư cách là vị hôn thê của cậu ta, cô ta nói với ông: "Bác ơi, cháu biết trước đây nhà bác giúp đỡ anh Quý Lâm rất nhiều, sau này có việc gì cần cứ nói với cháu, nhà cháu sẽ báo đáp. Anh Quý Lâm cũng rất áy náy với nhà mình, nhưng chuyện tình cảm khó mà cưỡng cầu được, bác nói có phải không ạ?"

Lê Vạn Sơn chưa bao giờ chịu sự sỉ nhục nào như thế, ông tức đến đỏ cả mắt, cúp máy ngay lập tức, hoàn toàn từ bỏ ý định liên lạc với Quý Lâm. Sau đó dưới sự thúc giục liên tục của vợ, ông bắt đầu tính chuyện tìm đối tượng cho con gái.

Lê Vạn Sơn không hề thấy mình làm gì sai, cho đến tối nay, khi Quý Lâm tìm đến tận cửa, mọi hiểu lầm được hóa giải, họ lại ép cậu ta nói ra sự thật về "thỏa thuận ba năm" năm xưa.

Lúc này ông mới nhận ra mình đã xử lý mọi chuyện quá nóng vội. Dù cô Thanh Thanh kia có nói gì đi nữa, lẽ ra ông cũng nên kiên trì liên lạc với Quý Lâm, nói rõ mọi chuyện cho xong. Nhưng chút sơ suất đó không thể nào dập tắt được cơn giận dữ trong ông khi biết được sự thật về thỏa thuận ba năm.

Lê Vạn Sơn bực bội lấy bao thuốc trên bàn trà, nhưng bị Thẩm Phương Quỳnh giật phắt đi, bà trừng mắt nhìn ông, giục ông nói nhanh lên, đừng vòng vo tam quốc.

Ông liếc nhìn vợ, rồi tiếp tục: "Tối nay nó đến, giải thích với chúng ta vì sao hai năm nay không liên lạc với con gái và cả nhà mình, cũng giải thích vì sao lúc đó nó không chọn phương án thứ nhất..."

Nói đến đây, Lê Vạn Sơn nghẹn lời. Giờ đây ông chỉ thấy bực tức, nếu lúc trước biết thỏa thuận ba năm là như thế này, ông tuyệt đối sẽ không đồng ý.

"Sao có thể như vậy được?" Lê Vạn Sơn không biết phải nói tiếp thế nào, Lê Tinh cũng không thể nghe thêm nữa, đầu óc cô rối như tơ vò.

Những gì Lê Vạn Sơn nói hoàn toàn khác với những gì cô biết.

Quý Lâm ba năm trước đúng là có về một lần, nhưng mục đích là để thuyết phục cô cùng anh ta lên Bắc Kinh, nói rằng công việc kế toán ở đâu cũng dễ tìm, lên đó anh ta sẽ sắp xếp cho cô.

Lúc đó phản ứng đầu tiên của cô là: anh ta đã nuốt lời.

Trước đây, khi cô quyết định từ bỏ con đường nhảy múa chuyên nghiệp, không thể lên Bắc Kinh nữa, anh ta đã không đồng ý và giận dỗi cô một thời gian. Nhưng cuối cùng anh ta cũng không nói gì nữa, còn thỏa thuận với cô rằng đợi anh ta tốt nghiệp đại học sẽ quay về, họ vẫn là bạn tốt nhất của nhau. Ớ Hậu Quê

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-87.html.]

Nhưng anh ta đã thay đổi, đã có lựa chọn khác, cô cảm thấy rất thất vọng.

Bắc Kinh, là nơi sau mười sáu tuổi cô chưa từng nghĩ đến nữa. Trải nghiệm học tập ở Thượng Hải khiến cô càng muốn ở bên cạnh bố mẹ, không muốn đến những nơi xa lạ khác.

Hơn nữa, giữa cô và Quý Lâm là quan hệ gì chứ? Sao cô có thể mập mờ như vậy mà đi Bắc Kinh cùng anh ta được?

Cô đã từ chối.

Hôm đó Quý Lâm nổi cơn thịnh nộ, anh ta hỏi cô tại sao lại từ chối, Bắc Kinh không tốt sao? Bắc Kinh lớn hơn, phồn hoa hơn Ninh Thành, tại sao cô không chịu đi?

Anh ta trách móc cô, tại sao lại nhu nhược như vậy, tại sao có cơ hội tốt như thế mà không chịu nắm bắt, tại sao lúc nào cũng bắt anh ta phải nhường nhịn cô.

Còn cả chuyện nhảy múa năm xưa nữa, rõ ràng có năng khiếu như vậy, tại sao lại tự dưng bỏ dở? Đã nói là sẽ vào đoàn ca múa Đông Phương, sẽ lên Bắc Kinh, sẽ để mọi người thấy cô múa, anh ta còn vì cô mà thi đại học sớm, tại sao cô lại đột ngột thay đổi chủ ý? Anh ta hỏi cô tại sao lại ích kỷ như vậy...

Từng câu không có tiền đồ, từng lời trách móc như những mũi kim đ.â.m vào tim cô. Cô không nhịn được cãi nhau với anh ta, cuối cùng cô hỏi Quý Lâm một câu: anh ta xem mối quan hệ giữa họ là gì.

Cô đợi rất lâu, anh ta mới nói: họ là bạn bè thân thiết nhất, là tri kỷ, là anh em...

Bạn bè, anh em, tri kỷ... Duy chỉ không có người yêu. Lúc đó, cô nói mình đã hiểu.

Sau đó cô bị ốm, sốt cao không hạ dẫn đến viêm tai giữa, bị ù tai. Cô phải nằm viện một tuần, khi ra viện cô đi tìm Quý Lâm thì được Bành Phương báo rằng anh ta đã đi rồi.

Cô nằm viện một tuần, anh ta biết, nhưng trong khoảng thời gian dài như vậy anh ta chỉ đến thăm cô một lần. Cô thậm chí còn không biết anh ta đi lúc nào, vì anh ta không hề chào tạm biệt cô, cũng chẳng để lại lời nhắn nào.

Cô chợt nhận ra, giữa họ đã khác xưa rồi. Từ khi cô từ bỏ con đường nhảy múa, không chọn trường đại học ở Bắc Kinh, xa cách anh ta bốn năm, họ đã trưởng thành, khoảng cách cũng dần xuất hiện, không thể nào quay lại như cái thời cô ốm, anh ta túc trực bên giường bệnh.

Anh ta cũng không có ý đó với cô. Có lẽ, anh ta đã nghe lọt tai những lời Bành Phương ngày đêm nói với anh ta, anh ta chướng mắt cô, một đứa con gái chỉ biết tiêu tiền, lại còn có thể bị điếc bất cứ lúc nào.

Loading...